Mức
độ nổi tiếng của Early không thấp, ít nhất gã cũng nằm trong top 50 về mức độ
nổi tiếng, vì Đoàn Vu Thần là một bậc thầy chế tạo vũ khí nên trong đợt tuyển
chọn có rất nhiều cao thủ đã tìm đến anh ta để đúc vũ khí, chính vì vậy nên mức
độ nổi tiếng của anh ta cao hơn so với Early.
Seattle
là nữ minh tinh của Liên Bang và cũng là một cao thủ nổi tiếng, mức độ nổi
tiếng của cô ta có thể được xếp hạng trong top 30.
Ngay
cả bọn họ cũng không thể vào được vòng trong, điều này chỉ có thể giải thích
rằng các thí sinh xếp hạng cao hơn đã vào được.
Sắc
mặt Early đột nhiên tối sầm lại, gã và Seattle nhìn nhau, cả hai đều nhìn thấy
sự nặng nề trong mắt đối phương.
Mười
người một đấu trường, mặc dù vẫn có mười phòng phát sóng trực tiếp riêng biệt
nhưng do họ ở trong cùng một đấu trường nên lưu lượng truy cập của họ sẽ được
chia sẻ với nhau.
Nếu
một đấu trường tập trung vô số cao thủ, hiển nhiên khán giả sẽ đổ dồn đến xem
đấu trường đó, điều này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tỷ lệ xem của các đấu trường
khác.
Trong
cuộc thi tuyển chọn những người xuất sắc nhất, ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ
để tiến vào vòng tiếp theo, các tuyển thủ còn có thể tiến thẳng vào vòng trong
thông qua phiếu bình chọn từ khán giả.
Việc
bỏ phiếu bình chọn của khán giả là sự đảm bảo và cũng là lối thoát xanh.
Ngay
cả khi trong giây phút cuối cùng đang phải đối diện với cái chết, chỉ cần kịp
thời sử dụng bỏ phiếu của khán giả cũng có thể thuận lợi tiến vào vòng chơi
tiếp theo.
Điều
này có thể thấy được tầm quan trọng trong việc bình chọn của khán giả.
Tình
hình hiện tại không phải là điều mà Early muốn thấy, không có nhiều người chú ý
đến gã vậy thì gã có thể được bao nhiêu phiếu bình chọn, Early và một vài người
khác nhìn lên không trung với khuôn mặt ủ rũ.
Vì
vậy tại đấu trường thi đấu số 8 của trường
đào tạo Lê Minh, tên của các tuyển thủ ban đầu đã biến mất và được thay
thế bằng những tên mới như Hòa Ngọc, Eugene, Trấn Tinh, Vạn Nhân Trảm, Thành
Chiêu, Cách Đới, Annie, Đường Kha, Nguyên Trạch và Quỳnh.
Early
căng thẳng theo bản năng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào những cái tên chói lóa ấy.
Seattle
lẩm bẩm: "Bọn họ thậm chí còn vào cùng một phòng phát sóng trực tiếp
sao?"
Wiebler:
"Trời ơi, điều này thật quá đáng sợ."
Không
chỉ các tuyển thủ tham gia tuyển chọn trở nên choáng váng mà ngay cả khán giả
cũng cũng trở nên ngây ngốc hơn.
Khi
hệ thống báo tên "Hòa Ngọc", phòng phát sóng trực tiếp trở nên điên
cuồng.
"Dựa
vào cái gì mà Hòa Ngọc lại là người có độ nổi tiếng cao nhất?"
"Tôi
không phục."
"Không
nói đến những thứ khác, gần đây mọi người đang thảo luận về Hòa Ngọc cao hơn
bình thường."
"Phòng
phát sóng trực tiếp của cậu ta luôn được treo trên đầu danh sách, trong số mười
chủ đề phổ biến trên phòng chat có năm chủ đề liên quan đến cậu ta, nhưng thực
ra điều này cũng bình thường thôi."
"Ha
ha, chẳng qua cũng chỉ là nổi tiếng nhất mà thôi, mọi người chỉ muốn xem khi
nào cái tên đến từ hành tinh rác này chết chứ không ai thực sự quan tâm đến cậu
ta đâu."
"Đồng
ý, cậu ta chỉ may mắn lấy được vị trí nổi tiếng nhất, trong vòng đua tiếp theo
nếu có bình chọn của khán giả thì chắc chắn cậu ta sẽ không có một phiếu
nào."
"Không
chắc đâu, vẫn có những người ngu ngốc ủng hộ cái tên đến từ hành tinh rác
này."
Trong
khi nhiều người đang tức giận về việc một người đến từ hành tinh rác đứng đầu
về mức độ nổi tiếng, Hòa Ngọc xuất hiện trước mắt tất cả các tuyển thủ và các
tuyển thủ cũng bắt đầu lần lượt lựa chọn.
Eugene
không chút do dự dứt khoát đi theo sau Hòa Ngọc.
Do
thứ tự ưu tiên nên Trấn Tinh chậm hơn Eugene nửa giây. Sau đó là Vạn Nhân Trảm
và những người khác.
Những
người theo sau, tất cả đều là những cao thủ nằm trong top 30 người được yêu
thích nhất.
Không
nói đến Eugene, Trấn Tinh và Vạn Nhân Trảm.
Thành
Chiêu, Cách Đới, Annie và Đường Kha đều là các cao thủ nổi tiếng từ hành tinh
chính, còn Nguyên Trạch đến từ một hành tinh thông thường thực lực gã rất
mạnh, thậm chí khu một còn xây dựng đại sứ quán cho riêng hành tinh của Nguyên
Trạch chỉ vì gã.
Còn
về Quỳnh đến từ hành tinh hỗn loạn.
Cô
ta chính là người đã lấy trộm đồ của Early và bị gã truy sát nhưng đã trốn
thoát thành công.
Cô
ta không chỉ lấy trộm đồ của Early mà còn cứu một số tuyển thủ từ hành tinh rác
khỏi tay Khắc Lý Hải.
Trong
giai đoạn tuyển chọn, Quỳnh đã thể hiện bản thân vô cùng xuất sắc, năng lượng
của cô ta rất nhiều, tỷ lệ xem phòng phát sóng trực tiếp của cô ta thậm chí còn
cao hơn cả Seattle, hiện tại cô ta là người đứng đầu của hành tinh hỗn loạn.
Nhiều
người lợi hại như vậy đều tham gia cùng một đấu trường với Hòa Ngọc.
Cảnh
tượng những cao thủ cùng quy tụ như thế này thường chỉ xuất hiện trong vòng bán
kết hoặc chung kết, nhưng bây giờ, do "Hòa Ngọc" nên vô số những cao
thủ đã tập trung tại cùng một khu vực thi đấu sớm hơn.
Tám
mươi phần trăm khán giả của Liên Bang Vũ Trụ đều đang đổ xô về đấu trường thi
đấu số 8 của trường đào tạo Lê Minh,
khán giả của Lam Tinh cũng không ngoại lệ.
Chết
tiệt, đây thật sự là một đấu trường Tu La!
Khi
bước vào trường đấu trường số 8 của trường
đào tạo Lê Minh, Hòa Ngọc là người đầu tiên xuất hiện, trong nháy mắt
toàn bộ nội dung của phó bản này đã tràn ngập vào trong tâm trí cậu.
Trường đào tạo Lê
Minh được thành lập cách đây một trăm năm và
là một trong những trường huấn luyện chiến đấu nổi tiếng trong khu vực.
Tuy
nhiên từ một tháng trở lại đây, cứ mỗi đêm lại có một học sinh bị chết một cách
bí ẩn.
Chào
mừng các tuyển thủ đến với đấu trường số 8 của trường đào tạo Lê Minh, dưới đây là thông tin danh tính nhân vật
của bạn, bạn là một học sinh chuyển trường đến từ trường đào tạo Lê Minh, nghe nói rằng trường học này đã bị
nguyền rủa và mỗi đêm sẽ có học sinh tử vong, vì tò mò nên bạn đã chuyển đến
trường này và trở thành học sinh trong một lớp học.
Các
tuyển thủ thân mến, cách để rời khỏi phó bản này này là tìm ra thủ phạm thật
sự và tiêu diệt gã.
Mỗi
đêm mỗi tuyển thủ đều có một cơ hội giết người, chỉ có thể giết một người nhưng
cũng có thể từ bỏ.
Phương
châm của trường đào tạo Lê Minh là
tôn sư trọng đạo, do đó bốn giáo viên của trường đào tạo không thể bị giết.
Ngoại
trừ giáo viên đào tạo, những người khác đều có thể là mục tiêu của đêm của bạn,
bao gồm các tuyển thủ khác.
Sau
khi trời sáng không được phép ra tay, những ai không giết người có thể báo cáo
hung thủ cho trường, sau khi trường điều tra rõ ràng sẽ đuổi học hung thủ và
tuyển thủ bị đuổi sẽ tự động bị loại.
Các
tuyển thủ hãy cố gắng tìm ra hung thủ thật sự càng sớm càng tốt.
Lưu
ý rằng chỉ có những tuyển thủ giết được thủ phạm gây án thật sự mới có thể tiến
vào vòng tiếp theo, các tuyển thủ khác nếu không tìm ra thủ phạm gây án thực sự
sẽ tự động bị loại. Nếu được một trăm nghìn khán giả bình chọn, tuyển thủ có
thể trực tiếp tiến vào vòng tiếp theo.
Hòa
Ngọc nhấc tay đẩy nhẹ cặp kính không viền trên mũi, đôi mắt đen nhánh khẽ động.
Phó
bản này giống như một phiên bản khác của trò chơi Ma Sói.
Trong
trường học có một kẻ sát nhân, mỗi đêm gã sẽ giết một học sinh và mục tiêu của
các tuyển thủ là tìm ra kẻ sát nhân đó, chỉ cần tìm thấy và giết chết kẻ sát
nhân, các tuyển thủ sẽ thành công trong việc vượt qua thử thách này.
Mười
tuyển thủ tiến vào đấu trường này, mỗi người đều có một cơ hội giết người vào
mỗi đêm.
Sau
khi trời tối, họ phải tìm ra và giết kẻ sát nhân sau đó thu thập trang bị của
gã để kết thúc trận đấu, những người còn lại sẽ bị loại.
Nếu
giết nhầm, khi trời sáng bị tố cáo thành công sẽ bị loại khỏi cuộc đấu.
Có
thể giết NPC hoặc các tuyển thủ khác, chỉ có bốn giáo viên đào tạo là không thể
bị giết.
Rõ
ràng theo quy tắc này, bốn giáo viên đào tạo là những "người tốt" duy
nhất và tất cả các danh tính khác của trường bao gồm cả NPC đều có thể là hung
thủ.
Hòa
Ngọc hơi nhíu mày.
Kết
hợp với "ý kiến" giết người trước và thu thập trang bị sau khi trời
tối, điều tra hung thủ vào ban ngày và hoàn thành nhiệm vụ được NPC công bố để
có được trang bị.
Phó
bản này không phải là một cuộc chiến bình thường, không chỉ có thể giết người
tự do theo ý muốn mà còn có cả quy tắc tố cáo.
Điều
này có nghĩa là chỉ có một trong số mười tuyển thủ được phép sống sót bước ra
ngoài.
Không
có gì lạ khi Vạn Nhân Trảm đang vội vàng tìm đồng minh, trong phó bản này, ngay
cả khi không thể đánh bại được một tuyển thủ nào thì chỉ cần phát hiện ra đối
phương đã tấn công và bản thân chưa giết bất kỳ ai, bạn có thể tố cáo họ vào
ban ngày, kẻ yếu hoàn toàn có thể loại bỏ kẻ mạnh.
Hòa
Ngọc vẫn còn đang phân tích phó bản, trước mắt cậu nhìn thấy một trận đạn mạc
đổ xô vào.
"Hòa
Ngọc tiêu rồi."
"Vạn
Nhân Trảm, Eugene, Trấn Tinh, Annie, Đường Kha, Cách Đới và những người khác
đang tham vào phó bản này, chắc chắn tất cả sẽ giết Hòa Ngọc trong đêm đầu
tiên."
"Với
năng lực chiến đấu chỉ 8 điểm cậu ta sẽ không thể đánh bại ai cả, kết thúc
rồi."
"Vạn
Nhân Trảm đến đây chỉ để giết cậu ta, chắc chắn sẽ giết cậu ta."
"Dự
đoán đêm nay Hòa Ngọc sẽ chết."
Hòa
Ngọc: "..."
Chết
chắc.
Cậu
giơ tay và lại đẩy mắt kính.
Tình
hình thực sự không ổn.
Tất
cả những người bước vào đều là các cao thủ, và rõ ràng họ biết nhau.
Ngay
cả khi họ không muốn hợp tác, nhưng sau khi biết quy tắc này họ nhất định sẽ
liên thủ, nếu không các tuyển thủ khác quen biết với cách thức tấn công của đối
phương và tố cáo lẫn nhau, điều đó rất nguy hiểm.
Hợp
tác là cách tốt nhất để vượt qua phó bản này.
Các
cao thủ cho thấy rằng họ không ngốc và không thiển cận chút nào.
Là
một "dị số" và không phải người mà họ biết rõ nên việc Hòa Ngọc bị
giết đầu tiên là điều hoàn toàn bình thường, chưa kể còn có những người vào đây
để giết cậu.
Hòa
Ngọc buông tay xuống và chỉnh lại áo khoác đồng phục của mình sau đó nở nụ
cười.
Xin
lỗi nhé.
Cậu
không muốn chết một chút nào.
Hòa
Ngọc bước đi, không đi đến "văn phòng báo cáo học sinh mới", mà đi về
phía "văn phòng Hiệu trưởng".
Văn
phòng báo cáo học sinh mới.
Ngoại
trừ Hòa Ngọc, tất cả chín người khác đều đã đến đầy đủ.
Trong
khi đó, Vạn Nhân Trảm tối sầm mặt nói: "Cậu ta là người đầu tiên vào đây,
vậy người đâu?"
Eugene
nhún vai: "Tao không biết, sau khi tao đến đây thì tới phòng báo cáo học
sinh mới luôn, không thấy ai cả."
Trấn
Tinh nhìn về phía ngã tư trước mặt, hiển nhiên gã cũng đang đợi một người chưa
đến.
Nguyên
Trạch là một chàng trai rất đẹp trai với mái tóc dài màu nâu, vô cùng thu hút
sự chú ý, đường nét trên gương mặt gã thanh tú như một khuôn mẫu. Sắc mặt gã
không chút thay đổi, bình thản nói: "Trong vòng nửa tiếng là phải báo
cáo, cậu ta sẽ xuất hiện, trước tiên hãy thảo luận cách thăng cấp đã."
Quỳnh
là một cô gái nhỏ bé, trông giống như một đứa trẻ vị thành niên nhưng ánh mắt
cô ta đảo xung quanh, rõ ràng đang có ý tưởng gì đó.
Quỳnh
nói: "Mọi người đều biết quy tắc và đương nhiên cũng biết rằng hợp tác là
cách giải quyết tốt nhất."
Vạn
Nhân Trảm không thích tất cả các tuyển thủ không phải hành tinh chính, vì vậy
gã tối sầm mặt nói: "Tao có thể hợp tác với họ và đêm nay tao sẽ giết mày
đầu tiên."
Sắc
mặt của Quỳnh thay đổi nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại và nhún vai:
"Cậu sẽ không, cậu chỉ muốn giết Hòa Ngọc, một khi chúng ta bắt đầu giết
giết lẫn nhau thì sẽ hoàn toàn không còn sự tin tưởng, điều này càng thêm nguy
hiểm."
Cô
ta đè nhẹ chiếc mũ lưỡi trai màu đen của mình xuống và nói: "Vạn Nhân
Trảm, nói thật đi, chín người chúng ta cùng hợp tác, không cần đẩy người ra
khỏi đấu trường ở vòng đấu đầu tiên, quan trọng nhất là thu thập trang bị."
Vạn
Nhân Trảm lạnh lùng hừ một tiếng nhưng không phản bác.
Trấn
Tinh không nhìn thấy Hòa Ngọc, thu hồi ánh mắt khó chịu quay mặt đi chỗ khác,
mái tóc bạc màu sao băng trên trán rực rỡ, đôi mắt đỏ rực tràn đầy vẻ không
kiên nhẫn: "Báo cáo đi, chuyện còn lại chúng ta sẽ nói sau."
Cách
Đới nhìn qua Eugene, giọng nói đều đều vang lên: "Không ngờ chúng ta đều
vào cùng một đấu trường, để đảm bảo sự an toàn, chúng ta sẽ cùng hành động tối
nay, trước mặt tất cả mọi người, một người một dao cho một NPC."
Chỉ
cần tất cả bọn họ đều giết một người nào đó thì tất cả đều là "thủ
phạm", không ai có tư cách tố cáo.
Đương
nhiên, nếu đêm nay ai đó may mắn giết được hung thủ trước khi những người khác
có một trăm nghìn phiếu bầu chọn thì coi như bọn họ đã gặp xui xẻo.
Vạn
Nhân Trảm: "Tao không quan tâm mày có kế hoạch gì nhưng tối nay tao sẽ
giết Hòa Ngọc."
Giọng
nói của gã lạnh lùng, ánh mắt đầy ác ý, vô thức nắm chặt tay lại tạo ra tư thế
nắm rìu.
Eugene
liếc nhìn gã một cái, ý nghĩa sâu xa, suy nghĩ một chút rồi nói: "Được,
chỉ cần mày có thể đánh bại thì cứ giết cậu ta, nhưng trước khi giết, cho tao
hỏi mấy câu hỏi."
Eugene
không nghĩ rằng Vạn Nhân Trảm có thể giết được người đó.
Đây
là một trực giác.
Tư
thế mà người đó bay từ đầu cá lớn xuống thật quá tuyệt vời, quá sống động, để
lại ấn tượng sâu sắc khó phai trong tâm trí của Eugene.
Trong
phòng phát sóng trực tiếp của Eugene, những dòng đạn mạc đồng loạt xuất hiện.
"Đại
ca Eugene à đó chỉ là một tân thủ có năng lực chiến đấu 8 điểm."
"Anh
đã đánh giá cậu ta quá cao rồi, đêm nay cậu ta sẽ xong đời."
"Chỉ
cần một đao của Vạn Nhân Trảm, cậu ta sẽ bị chém thành phế vật."
"Tôi
đã nói trước rồi, chắc chắn Hòa Ngọc không thể sống sót qua vòng loại đầu tiên,
với năng lực chiến đấu ít ỏi đó, cậu ta không thể thật sự chiến đấu với dao
kiếm thật."
"Bây
giờ đã biết năng lực chiến đấu quan trọng đến mức nào rồi đấy."
"Vòng
loại trực tiếp là trận chiến thật sự, không có bất kỳ sự hỗ trợ nào như khi có
cá lớn giúp cậu ta vượt qua."
"Vì
vậy, ha ha, tôi đợi để xem Hòa Ngọc bị chém, chờ xem Vạn Nhân Trảm, Trấn Tinh,
Eugene cảm thấy thất vọng."
"Ai
nói giúp Hòa Ngọc thì đi ra, nếu cậu ta có thể sống qua đêm nay, tôi sẽ bỏ
phiếu cho cậu ta."
Các
khán giả chắc chắn rằng Hòa Ngọc sẽ không sống nổi qua đêm nay.
Bọn
họ đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp của chín người khác, cùng với bọn
Vạn Nhất Trảm đều đang chờ Hòa Ngọc xuất hiện, chờ xem mặt hoảng sợ và sự
tuyệt vọng của cậu.
Họ
không đến phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc, việc "nổi tiếng
nhất" của Hòa Ngọc đã kích thích họ.
Điều
này cũng khiến họ kiềm chế bản thân mình và quyết không đóng góp thêm độ nổi
tiếng cho tuyển thủ hành tinh rác đó, ngay cả khi cậu sắp chết đi nữa cũng
không được.
Tuy
nhiên, mãi cho đến khi chín người Vạn Nhất Trảm được đưa đến lớp học bởi giáo
viên chủ nhiệm, Hòa Ngọc vẫn chưa xuất hiện.
Vạn
Nhất Trảm thắc mắc: "Hòa Ngọc đâu?"
Vẻ
mặt Cách Đới bối rối khó hiểu và lắc đầu.
Annie:
"Liệu cậu ta có bị lạc đường hay không? Tại sao cậu ta vẫn chưa đến báo
cáo?"
Sau
khi giọng nói ngưng lại, tiếng bước chân truyền đến từ cửa.
Một
khuôn mặt thanh tú xuất hiện trước mắt mọi người, cậu có mái tóc đen, đôi mắt
đen, trên mũi là một cặp kính không độ đẹp mắt, cậu nở nụ cười, mặc áo sơ mi
trắng, quần jeans, toàn bộ làm nổi bật thân hình như ngọc.
Vạn
Nhân Trảm và những người khác sửng sốt.
Hòa
Ngọc chậm rãi đi lên bục giảng, cậu đẩy kính lên, giọng nói khàn khàn dịu dàng:
"Chào
buổi sáng các bạn học sinh, tôi là giáo viên đào tạo thứ năm của các bạn, Hòa
Ngọc."