Truyện được thực hiện và đăng tải tại page Trạm Xe Cuối Cùng
7
"Anh có thể miêu tả lại tình huống anh gặp phải cho tôi nghe không?"
"Cô ta đến tìm tôi, cô ta rất hận tôi, cô ta muốn phải tôi chết... Xin lỗi, tôi xin lỗi, tôi biết tôi sai rồi..."
Có vẻ Lưu Nhất Trang bị doạ đến nổi khù khờ, anh ta cứ lặp đi lặp lại một câu nói.
Ngược lại, hình như cha mẹ của Tô Tiểu Tiểu biết tất cả mọi chuyện nhưng lại lựa chọn che giấu sự thật.
"Nhất Trang nói khi trời vừa tối nữ quỷ sẽ đến tìm nó, thằng nhóc còn nói lúc ngủ luôn nghe thấy có người ở bên tai gọi tên nó, nó cứ tưởng rằng đó chỉ là ảo giác nhưng sáng thức dậy lại thấy trên chăn có rất nhiều tóc."
“Ban đêm đi vệ sinh thì thấy một người phụ nữ ngồi dưới chuồng gà ngoài sân nhìn thẳng vào nó.”
"Lúc đầu chúng tôi không tin những gì Nhất Trang nói, nhưng nó càng ngày càng bất thường, đến bây giờ thì trông như một thằng ngốc."
Tôi nhìn di ảnh của Tô Tiểu Tiểu và chìm vào suy tư.
"Đại sư, chắc chắn là do ác quỷ quấy phá, hiện tại nữ quỷ kia muốn gi.ết Nhất Trang, ngài nhất định phải giúp chúng tôi tiêu diệt cô ta."
"Yên tâm đi, tôi sẽ tiêu trừ lệ khí cho nữ quỷ, giúp cô ấy nhanh chóng đầu thai làm người."
"Không được! Đại sư, cô ta đã bắt Tiểu Tiểu nhà chúng tôi, giờ lại muốn gi.ết Nhất Trang, sau đó sẽ gi.ết hết cả nhà tôi, người ch.ết tiếp theo chính là tôi và cha của Tiểu Tiểu, ngài nhất định phải diệt trừ cô ta, khiến cô ta hồn phi phách tán, không được siêu sinh.”
Giọng nói của mẹ Tô Tiểu Tiểu cực kì kích động, bà ta hận không thể chém nữ quỷ đó thành trăm mảnh.
Tôi bình tĩnh nhìn bà ta, không nói một lời nào.
Trời đã tối, lần này tôi không cưỡng ép triệu hồi nữ quỷ mà chọn cách ẩn nấp chờ cô ấy xuất hiện.
Lưu Nhất Trang không nói gì, mặc cho nử quỷ kia đến doạ anh ta.
"Đại sư, chúng tôi ở đây chỉ làm vướng tay ngài, vợ chồng chúng tôi xin phép về trước."
Thấy dáng vẻ sợ hãi của cha mẹ Tô, tôi gật đầu đồng ý.
Vào ban đêm, tôi trốn trong tủ, tắt âm lượng trên kênh livestream và quan sát tình hình bên ngoài qua một khe hở nhỏ.
Lưu Nhất Trang vẫn đang quỳ trước sảnh.
Đi một quãng đường dài khiến người tôi mệt rã rời, trong lúc chờ đợi, mí mắt tôi nặng trĩu, tôi gật gù muốn thiếp đi nhưng vô tình đập đầu vào ngăn tủ, lúc này tôi cảm thấy nhiệt độ đột ngột giảm xuống.
Nữ quỷ đang đến.
Cô ấy dường như cảm nhận được điều gì đó, và ngay khi xuất hiện nữ quỷ liền lao thẳng về phía Lưu Nhất Trang
Ngay khi móng tay nhọn hoắc của nữ quỷ sắp bắt được anh ta, cô ấy hét lên một tiếng.
Tôi đã rắc chu sa xung quanh Lưu Nhất Trang, điều này không giúp được gì nhiều, nhưng cũng đủ để trì hoãn tới khi Lưu Nhất Trang nói ra sự thật.
Cuối cùng tôi cũng nhìn rõ khuôn mặt của nữ quỷ đó, cô ấy là Tô Tiểu Tiểu.
"Tiểu Tiểu, tôi xin lỗi, tôi biết sai rồi, tha cho tôi được không, cô hãy mau đi đầu thai, kiếp sau sống thật tốt..."
Bây giờ trên mặt tên đàn ông cao to lực lưỡng như Lưu Nhất Trang lem nhem nước mắt nước mũi, anh ta không ngừng cầu xin Tô Tiểu Tiểu.
"Vào lúc anh và bọn họ lừa dối tôi sao anh không biết sai? Trói tôi vào chuồng gà, đối xử với tôi như một con ch.ó, lột sạch hết tôn nghiêm của tôi, sao lúc đó anh không thấy có lỗi?"
Giọng nói của Tô Tiểu Tiểu rất bình tĩnh, không vui cũng không buồn mà chỉ tràn đầy tuyệt vọng.
"Anh nói cả đời này tôi không thể rời xa anh, giờ tôi chết rồi, tôi muốn đưa anh đi cùng có được không?"
Lưu Nhất Trang không thể làm khác ngoài việc dập đầu không ngừng.
Cô ấy lại lao về phía Lưu Nhất Trang, tôi vội vàng tung phù chú ra, Tiểu Tiểu bị tôi đánh chệch sang một bên, bàn tay chỉ kịp bắt lấy bả vai của Lưu Nhất Trang, vết máu trên đó loang ra.
Tô Tiểu Tiểu lại muốn tấn công.
“Nếu cô giết anh ta rồi thì cô không thể đầu thai!"
"Tôi muốn anh ta phải chết!"
Oán khí của cô ấy quá nặng, khó có thể nghe thấy lời tôi nói.
"Tôi biết anh ta đã giết cô. Anh ta đã phạm pháp thế nên sẽ không có kết cục tốt đẹp. Hãy tin tưởng chúng tôi, anh ta sẽ nhận được sự trừng phạt thích đáng. Cô không nên vì anh ta mà hủy hoại bản thân mình."
Cô ấy nhìn tôi và nở nụ cười.
"Cô nói đúng, họ sẽ không có một cái kết tốt đẹp."
Tôi lấy ra một lá bùa và chuẩn bị siêu độ cho cô ấy.
Lúc này, Tiểu Tiểu đột nhiên biến mất.
Toi rồi, tôi quên mất cha mẹ Tô.
8
Tô Tiểu Tiểu có thể dịch chuyển tức thời nhưng tôi thì không!
Tôi đã dành cả tiếng đồng hồ chỉ để tìm một chiếc xe ở ngôi làng hẻo lánh này.
Tôi gọi điện cho cha mẹ Tô và bảo họ dán lá bùa trước đó tôi đưa cho họ lên xung quanh nhà và đừng bén mảng ra ngoài.
Cuối cùng cũng đợi được tài xế đến, ông ta đòi tôi ba trăm nhưng chỉ còn một đoạn ngắn nữa là đến trạm, vì có việc gấp nên tôi đành cắn răng đưa tiền cho ông ta.
Khán giả trong phòng livestream còn gấp hơn cả tôi.
[Đại sư, nhanh lên đi!]
[Với tốc độ của đại sư, lúc đến nơi chắc đã qua ngày cúng thất đầu* của bọn họ.]
(Lễ cúng cho người vừa mới mất được một tuần.)
[Tô Tiểu Tiểu đi tìm ai vậy? Liệu cô ấy có biết rằng chúng ta đang xem cô ấy không? Cô ấy có đến tìm chúng ta không?]
[Lầu trên đừng dọa tôi!]
...
Nhìn thấy mọi người trong phòng livestream nháo nhào lên, tôi không thể không lên tiếng.
"Tiểu Tiểu đi tìm cha mẹ cô ấy, mọi người đừng lo lắng."
Trong khu bình luận hiện ra một loạt câu hỏi nhưng tôi đều phớt lờ.
Khi tôi đến, cửa nhà mở toang nhưng lại không thấy bóng dáng của cha mẹ Tô đâu.
Tôi vội vàng nhìn quanh và cuối cùng tìm thấy họ trong phòng ngủ. Hai người rúc vào một góc, bảo vệ thằng con trai phía sau lưng.
Tô Tiểu Tiểu bị một người đàn ông cầm thanh kiếm gỗ đào khống chế, cô đau đớn rên rỉ.
Thấy người đàn ông đó định dùng sức đâm Tô Tiểu Tiểu thật mạnh, tôi nhanh chóng chạy đến ngăn cản.
"Đừng làm tổn thương cô ấy!"
Người đàn ông khẽ quay đầu liếc nhìn tôi, tôi nhìn thấy nửa khuôn mặt của anh ấy.
Trời moé, anh này đẹp trai nghiêng nước nghiêng thùng luôn mấy má ưi, còn có đôi mắt đào hoa kia nữa.
Nhưng hành động của anh lại rất vô tình.
"Cô ấy là một nạn nhân. Nếu anh tiêu diệt cô ấy, cô ấy sẽ không đầu thai được nữa."
Tôi thở hồng hộc và nói.
Nhưng oán khí của Tô Tiểu Tiểu vẫn không tiêu tan, làm thế nào để cứu cô ấy đây?
Tôi nhìn cha mẹ Tô trong góc.
Họ run lên vì sợ hãi, từng người lần lượt quỳ xuống trước mặt Tô Tiểu Tiểu.
"Tiểu Tiểu, là cha mẹ có lỗi với con, cha mẹ thật sự biết sai rồi, em trai của con cũng đã hối lỗi rồi..."
Vừa nói, họ vừa kéo đứa con trai quỳ xuống.
Khuôn mặt Tô Tiểu Tiểu đẫm nước mắt nhìn họ, nhưng trong mắt cô ấy chứa đầy hận thù, hận đến thấu xương.
"Họ đã phạm tội và phải chịu trách nhiệm cho việc làm của mình."
Tôi không chắc mình có thể thuyết phục cô ấy buông tay hay không.
Bị chính người thân ruồng bỏ và hãm hại, mấy ai có thể tha thứ chứ?
Lúc này, người đàn ông lấy ra một pháp khí hình dạng giống như một chiếc la bàn, trên đó khắc dày đặc các loại văn tự.
Từ nhỏ tôi đã nhìn thấy đủ loại pháp khí, nhưng tôi chưa từng thấy cái kia.
Anh ấy niệm một câu thần chú nào đó rồi đặt pháp khí trước mặt Tô Tiểu Tiểu, oán khí của cô ấy lập tức tiêu tan.
Tôi nhân cơ hội dán phù sinh chú lên người Tiểu Tiểu, cô ấy dần dần tan biến.
Lúc này tôi mới bình tĩnh lại, cuối cùng Tô Tiểu Tiểu đã có thể sống một cuộc đời tốt đẹp hơn.
Khi tôi định thần lại thì người đàn ông ấy đã biến mất.
Tôi nhìn cha mẹ Tô đang quỳ trên mặt đất, lấy điện thoại di động ra và gọi cảnh sát.
Cha mẹ Tô và Lưu Nhất Trang đều bị bắt.
Aidaa, lần này lại làm công không rồi.
9
Buổi tối, tôi uể oải mở kênh livestream lên.
[Hôm qua xảy ra chuyện gì? Tại sao Tô Tiểu Tiểu lại tìm cha mẹ trả thù?]
[Đúng vậy, hôm đó cha mẹ Tô Tiểu Tiểu đã nhờ đại sư tìm kiếm cô ấy mà.]
[Kể cho chúng tôi ẩn tình bên trong đi.]
...
"Mọi người thật sự cho rằng cha mẹ Tô tìm tôi là bởi vì con gái của bọn họ mất tích sao?"
"Đó là lời nói dối trắng trợn."
Tôi nói từ tốn kể lại câu chuyện.
"Hoàn cảnh gia đình của cha mẹ Tô không tốt, lại trọng nam khinh nữ. Để cưới vợ cho con trai, họ đã hợp sức với Lưu Nhất Trang lừa Tô Tiểu Tiểu gả đến đó, sau đấy họ lấy của hồi môn đi hết."
"Tính tình Tô Tiểu Tiểu rất ngoan cường, trong lúc Lưu Nhất Trang đánh đập Tiểu Tiểu thì anh ta đã bóp chết cô ấy. Tô Tiểu ch.ết oan nên biến thành lệ quỷ tìm họ báo thù."
"Sở dĩ cha mẹ Tô tìm đến tôi trước là bởi vì bọn họ sợ sau khi Tô Tiểu Tiểu trả thù Lưu Nhất Trang xong sẽ đến tìm bọn họ. Vậy nên hai người đó mới nhanh chóng đi tìm người cứu mạng."
[Làm sao trên đời này lại có loại cha mẹ như vậy!]
[Mẹ của Tô Tiểu Tiểu biết rằng nữ quỷ đó là con gái bà, nhưng ngày đó bà ta lại bảo đại sư khiến cho Tiểu Tiểu không được siêu sinh, thật quá ác độc.]
[Cái loại trọng nam khinh nữ này không xứng đáng làm người.]
[Tôi ngồi trong nhà nghe mà cũng muốn phát hoả, tức chết tôi rồi.]
[Đại sư thật lợi hại, có thể nhìn thấu lời nói dối của bọn họ!]
[Đại sư à, ngài chính là hiện thân của công lý!]
...
Nhắc đến bản lĩnh cao siêu, tôi không thể không nghĩ đến người đàn ông đó.
Anh ấy ra tay cứu cha mẹ Tô trước khi tôi tới nơi, đồng thời cũng ngăn cản Tô Tiểu Tiểu gây ra hoạ lớn.
Hôm đó tôi vừa chớp mắt một cái, anh ấy liền biến mất không để lại dấu vết.
Người bình thường tuyệt đối không làm được.
Hơn nữa, pháp khí của anh từ màu sắc đến kiểu dáng đều có niên đại nhất định, nó đã được luyện qua năm tháng dài đằng đẳng, chắn chắn không phải vật phẩm bình thường.
Chẳng lẽ anh chính là đại sư trong truyền thuyết....
----- Mai Trạm up nốt phần cuối nhé
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT