Truyện được thực hiện và đăng tải tại page Trạm Xe Cuối Cùng
4
Nguy cơ đã được giải quyết, tôi bắt đầu quay lại công việc kinh doanh cũ của mình.
"Livestream bói toán đây, không chuẩn không lấy tiền!"
Trước đây tôi chỉ có một vài người hâm mộ, nhưng bây giờ tôi đã có hơn một vạn người theo dõi.
[Tôi nghe nói vị đại sư này rất lợi hại, chuyện gì cũng đoán trúng.]
[Quả nhiên đại sư là hiện thân của công lý!]
[Chắc chắn rồi, không gì có thể thoát khỏi con mắt của đại sư.]
[Đại sư mau xem mệnh cho tôi.]
...
Nhìn thấy trong khu bình luận đều là những lời khen ngợi, tôi cảm thấy vui hẳn lên.
Lúc này, một yêu cầu kết nối video khác được gửi đến.
"Đại sư có thể trực tiếp gặp mặt để xem bói được không? Tôi gặp chút phiền toái."
Đối phương là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, nước da trắng ngần, đeo một cặp kính cận, anh ta mang đến cho tôi loại cảm giác giống như một con sói đội lốt cừu.
"Anh gặp phải chuyện gì thì cứ gì nói đi, nếu trong phạm vi khả năng tôi sẽ giúp anh giải quyết. Nếu phiền phức hơn, tôi cũng có thể gặp mặt trực tiếp, nhưng phí sẽ cao hơn."
"Tiền bạc không phải là vấn đề quan trọng ."
Người đàn ông bắt đầu mô tả những chuyện kì quái mà anh ta gặp phải.
“Nửa đêm, trong nhà luôn có tiếng khóc của phụ nữ, kiểu như tiếng rên rỉ đau đớn, quần áo tôi giặt và đồ tôi nấu luôn có vết máu.”
"Đại sư mau giúp tôi, hiện tại tôi không dám về nhà, nhưng tôi cũng không thể ở nhờ nhà bạn bè mãi."
Giọng điệu của người đàn ông gấp rút, anh ta có vẻ khá sợ hãi.
"Anh cầm điện thoại quay hết căn nhà cho tôi xem."
"Không! Tôi không dám trở về một mình. Xin đại sư hãy đi cùng tôi, sau khi ngài giải quyết xong sự việc, tôi nhất định sẽ trả cho ngài số tiền lớn! Tôi cũng sẽ bao toàn bộ chi phí đi lại và ăn ở!"
Tôi sợ gặp chuyện phiền phức nên mới không có ý định gặp mặt.
Nhưng chỉ livestream thì không kiếm được bao nhiêu tiền, thế nên tôi đã đồng ý với anh ta.
Tôi cùng anh ta đi đến ngôi nhà ma ám.
Vị trí địa lí của ngôi nhà rất tốt, quần áo anh ta mặc trông cũng đắt tiền, vì vậy anh ta chắc chắn là một người giàu có.
5
Vừa bước vào cửa, một cơn gió âm thổi thẳng vào người khiến tôi rùng mình.
"Đại sư, chính là nơi này."
Người đàn ông trốn sau lưng tôi, thậm chí anh ta không dám mở mắt nhìn.
Tôi điều chỉnh giá đỡ và bật chương trình phát sóng trực tiếp.
Số lượng người xem đột nhiên tăng lên.
[Ngôi nhà này trông thật kinh khủng.]
[Đại sư có ổn không?]
[Tôi cũng chả dám nhìn.]
...
"Mọi người nếu thấy thích thì nhớ tặng quà nha~."
Nói xong có người tặng tôi vài món quà giá trị không nhỏ, xem ra thu nhập từ lần xuất hiện này cũng khá, sau này nhất định phải thường xuyên ra ngoài xem bói.
Tôi quan sát xung quanh ngôi nhà, trong đầu đã tính ra nguyên nhân.
Tôi bảo anh ta đi chuẩn bị chu sa, huyết gà, và kết hợp với lá bùa tôi mang đến.
Đợi đến hai giờ đêm, tôi trộn bột chu sa với máu gà và rắc nó vào các góc trong phòng.
Cuối cùng bấm tay tính ra vị trí rồi dán lá bùa lên đó.
Trong tích tắc, một cơn gió mạnh thổi tới.
Bóng dáng một người phụ nữ dần hiện ra.
Cô ấy mặc một chiếc váy trắng, vết máu trên người cô ấy khiến người ta nổi hết da gà.
Cả hai cánh tay nhợt nhạt chi chít những vết thâm tím.
"Đó là ai?"
"Tôi không biết cô ta, thưa đại sư, tôi thực sự không biết cô ta."
Ánh mắt người đàn ông né tránh, anh ta không dám nhìn thẳng vào tôi.
Cảm xúc của người phụ nữ đột nhiên trở nên mãnh liệt khi nghe thấy lời anh ta nói. Cô ấy lao về phía người đàn ông một cách hung dữ.
Người đàn ông vội vàng trốn sau lưng tôi, vì thể chất tôi khá đặc biệt nên ma quỷ không dám tới gần, thế nên người phụ nữ kia đành phải đứng nhìn chúng tôi từ xa.
"Nếu anh không nói ra sự thật thì tôi không thể giúp anh."
Tôi nói xong liền làm bộ rời đi.
Người đàn ông lập tức ôm lấy đùi tôi, bình thường trông anh ta rất nghiêm chỉnh, nhưng lúc này lại sợ hãi khóc rống lên.
"Được rồi tôi nói tôi nói."
"Cô ta là vợ tôi, cô ta đã chết bất đắc kỳ tử vào một năm trước..."
"Anh nói nhảm!"
Người phụ nữ đột ngột ngắt lời anh ta một cách gay gắt.
Âm thanh rất thảm thương.
Tôi thản nhiên đứng một bên xem vở kịch này.
Người phụ nữ này nhất định không phải ngẫu nhiên mà chết, những người ở lại nhân gian không đầu thai là bởi cả đời đã phải chịu rất nhiều bất bình thế nên họ mới không cam lòng rời đi.
Người phụ nữ tiếp tục.
"Lý An! Đến giờ mà anh vẫn còn nói dối!"
"Tôi chính là bị anh đánh chết!"
"Sau khi kết hôn, ở chỗ làm anh bị người ta chê cười, lúc về anh đã cãi nhau với tôi, sau đó ra tay đánh tôi. Lúc đầu thì xô đẩy, sau đó thì động tay động chân, xương trên người tôi đã bị anh đánh gãy.
"Tôi muốn ly hôn, anh lại giam cầm tôi. Anh cắt đứt mọi liên hệ của tôi với thế giới bên ngoài và nhốt tôi ở nhà. Mỗi lần tôi bỏ trốn anh đều bắt tôi về, sau đó lại đánh tôi. Bố mẹ tôi đã không gặp tôi trong một thời gian dài, họ tới nhà tìm tôi thì bị anh đẩy ngã khiến mẹ phải nhập viện."
"Bố mẹ sinh ra tôi, nuôi nấng tôi nên người, cho tôi ăn học. Tôi đã tốt nghiệp đại học và có một công việc tốt, tương lai tươi sáng ở ngay trước mắt. Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy!"
"Anh đã g.iết chết tôi khi tôi chống cự. Anh quên rằng anh đã gi.ết tôi bằng con dao làm bếp mà tôi thường dùng nấu ăn cho anh sao?"
Người phụ nữ càng nói, cô ấy càng trở nên điên cuồng. Cô ấy ngày càng đến gần Lý An mà Lý An thì quỳ tại chỗ, không nói được lời nào.
Tôi liếc nhìn phòng livestream, giờ phút này không ai nói gì nhưng số người xem kênh của tôi đã đạt đến đỉnh điểm.
"Sau khi chết, tôi bị anh chặt thành khúc, thi thể còn ở trong tủ lạnh, không phải anh muốn giam cầm tôi sao? Bây giờ tôi ở chỗ này nấu cơm giặt giũ cho anh, không tốt sao?"
Ma nữ đột nhiên nở nụ cười.
Tôi đã gọi cảnh sát, Lý An sẽ bị trừng phạt, điều cấp bách nhất bây giờ là tiêu trừ oán khí của cô ấy.
"Anh ta nhất định sẽ nhận lấy hình phạt xứng đáng, cả đời cô đã chịu nhiều đau khổ, giờ nên nhanh chóng tiến vào luân hồi, kiếp sau nhất định sẽ có một cuộc đời tươi đẹp."
"Anh ta sẽ phải trả giá sao?"
Ma nữ hỏi tôi.
"Tất nhiên, cô đừng lo lắng."
Tôi dán một lá bùa lên người cô ấy, oán khí của cô ấy ngay lập tức tiêu tan.
Linh hồn của cô dần trở nên trong suốt, và cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Ngôi nhà cũng trở nên ấm áp hơn, không còn gió âm nữa.
Lúc này, cảnh sát đến.
Họ tìm thấy thi thể trong tủ lạnh, và sau khi có được bằng chứng, họ đã đưa Lý An đi.
Lần hành động này của tôi xem như viên mãn.
[Ch.ết ti.ệt, bọn đàn ông bạo lực gia đình trên thế giới sẽ ch.ết không tử tế!]
[Loại người này nên xuống tầng 18 của địa ngục!]
[Loại người này chết trăm lần cũng không trả hết tội!]
[Đại sư đỉnh v.ãi.]
...
"Tôi tên là Tống Hoà, mọi người không cần gọi tôi là đại sư đâu."
Tôi nói một cách khiêm tốn.
Nhưng họ không để ý đến tôi, họ vẫn gọi tôi là đại sư
Aidaa, cảm giác được tung hô thế này thật sự rất đã.
Nhưng Lý An đi ăn cơm tù rồi, ai trả tiền cho tôi đây? ? ? ?
Thôi vậy, coi như làm phước đi.
6
Mấy ngày tôi bận việc không livestream được, kết quả giờ tôi nghèo đến nỗi phải cạp đất mà ăn.
Buổi tối tôi tiếp tục livestream.
May mắn thay, số lượng người hâm mộ tiếp tục tăng vọt, có vẻ như con đường trở thành một blogger có hàng triệu người hâm mộ không còn xa nữa.
"Đoán mệnh đây, không chuẩn không lấy tiền!"
Lần này kết nối video là một cặp vợ chồng khoảng năm mươi tuổi, khuôn mặt trông có vẻ tang thương.
"Đại sư, xin ngài hãy cứu con gái của tôi."
"Đừng lo lắng, hãy kể tôi nghe đầu đuôi câu chuyện."
"Con gái tôi mới về nhà chồng được một tháng, nhưng nó đã biến mất không dấu vết, bây giờ nhà chồng nó bị ma ám, chồng nó sắp phát điên rồi!"
Tôi chưa kịp lên tiếng thì khu bình luận đã đi trước một bước hỏi thăm vợ chồng kia.
[Tại sao con gái mất tích ông bà không đi tìm cảnh sát?]
[Gọi cảnh sát đi! Việc cấp bách như vầy thì phải báo cảnh sát chứ tìm đại sư làm gì!]
[Chú dì đừng có lo, hai người nhất định sẽ tìm được con gái.]
[Đại sư, chuyện này có giải quyết được không?]
...
Tôi liếc nhìn khu bình luận rồi quay sang hỏi hai vợ chồng.
"Hai người đã báo cảnh sát chưa?"
Hai vợ chồng nhìn nhau không trả lời.
"Tôi cần câu trả lời, ông bà có gọi cảnh sát khi hay tin con mình mất tích không?"
“Có chứ, chúng tôi đã nhanh chóng gọi cảnh sát, nhưng lâu như vậy vẫn không có tin tức gì.” Người phụ nữ nói.
"Vì nhà chồng của con gái hai người gặp phải chuyện không tốt nên tôi sẽ đến đó xem một chút."
Họ gửi địa chỉ cho tôi, đó là một vùng nông thôn xa xôi.
Địa chỉ IP của cha mẹ rất xa so với gia đình chồng của con gái họ, chứng tỏ cô gái lấy chồng xa.
Nếu là người con gái bình thường, nhất định không thể đi một mình đến một nơi xa như vậy, nhưng tôi có thể đoán trước được tai họa, cho nên tôi không lo lắng chút nào.
Con gái của vợ chồng họ tên là Tô Tiểu Tiểu.
Ngày hôm sau, tôi lên đường đến nhà của Tô Tiểu Tiểu, khi tôi đến nơi, cha mẹ Tô đã đợi tôi trước cửa.
"Tôi xin lỗi, xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, xin hãy buông tha tôi, tôi xin lỗi..."
Còn chưa bước vào cửa tôi đã nghe thấy tiếng nói phát ra từ bên trong.
Đó là Lưu Nhất Trang, chồng của Tô Tiểu Tiểu.
Tôi mở kênh livestream lên, số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp tăng lên nhanh chóng.
Tôi đẩy cửa vào, Lưu Nhất Trang đang quỳ trước sảnh chính, trên bàn đặt di ảnh của Tô Tiểu Tiểu.
Anh ta cúi đầu trước di ảnh, xin lỗi hết lần này đến lần khác.
"Không phải con gái ông bà mất tích ư? Sao lại bày di ảnh ra đây rồi?”
Tôi quay sang hỏi cha mẹ Tô.
Họ nhìn tôi chằm chằm, rồi nức nở nói:
"Tiểu Tiểu mất tích lâu như vậy, nhất định là lành ít dữ nhiều rồi, tôi chỉ là muốn con mình sớm đi đầu thai, cuộc đời của đứa nhỏ này quá khổ rồi...."
Mẹ Tô che mặt và bắt đầu khóc.
Tôi biết tôi không thể hỏi thêm thông tin gì từ họ, vì vậy tôi im lặng.
Gia cảnh của Lưu Nhất Trang rất nghèo, đồ dùng hàng ngày cũng sứt mẻ, nhà cửa dột nát, khó có thể tưởng tượng đây là nhà tân hôn.
Khu bình luận tràn ngập tin nhắn.
[Trời ơi! Làm thế nào mà Tô Tiểu Tiểu lại đồng ý gả đến một nơi như vầy?]
[Nhìn quần áo của cha mẹ Tiểu Tiểu đang mặc, chắc con gái họ sẽ không lấy kiểu gia đình thế này.]
[Có thật là Tô Tiểu Tiểu tự nguyện kết hôn không?]
[Tôi luôn cảm thấy rằng có ẩn tình bên trong.]
...
Có ẩn tình hay không, tôi cũng không thể hỏi, đành phải chờ Lưu Nhất Trang tự mình nói ra vậy.
Không gấp, cứ đợi đến tối đi.
------- Được một nửa chặng đường roài, còn 2 phần nữa hoi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT