Edit: Z

Truyện được thực hiện và đăng tải tại page Trạm Xe Cuối Cùng.

10

Sau vụ án chấn động này, danh tiếng của tôi vang xa.

Buổi tối, ngay khi tôi vừa mở livestream, một yêu cầu kết nối được gửi đến.

Lần này là một người đàn ông.

"Đại sư, tôi muốn xem chuyện hôn nhân, vợ tôi càng ngày càng quá quắt, lại còn ngang ngược, tôi không thể ở trong ngôi nhà đó một giây một phút nào nữa. Ngài có thể tính toán xem tôi có nên ly hôn hay không?"

Tôi chỉ nhìn anh ta một cái liền biết anh ta đang bị thứ gì đó quấn thân.

Ấn đường đen thui, hốc mắt sâu hoắm, nói năng yếu ớt.

Trước khi tôi kịp lên tiếng, khu bình luận đã xổ một tràng.

[Bộ anh nghĩ vợ anh muốn như vậy sao?]

[Thằng kh.ốn nạn, kết hôn rồi liền lật mặt.]

[Anh có bao giờ nghĩ theo một hướng khác, có phải vì anh mà vợ anh mới thành ra như vậy không?]

[Phụ nữ được yêu thương mới dịu dàng, vợ anh trở nên như vậy chắc chắn là do anh đã làm điều gì sai trái!]

...

Tôi cảm thấy những người hâm mộ của tôi rất uyên bác, lời nói của họ đều là châm ngôn.

Nhưng tôi vẫn giả bộ bày ra vẻ mặt điềm tĩnh.

"Không phải anh đã có tình nhân rồi sao, anh còn muốn tôi giúp gì nữa?"

Người đàn ông đơ ra một lúc, chắc anh ta không ngờ tôi lại thẳng thắn như vậy.

[Cái tên lưu manh lừa đảo, sao không chết đi?]

[Loại người này cũng xứng đáng xem mệnh sao?]

[Mau ph.ắn khỏi kênh livestream của đại sư đi.]

...

Người theo dõi kênh của tôi nổi giận đùng đùng.

Nhưng người đàn ông vẫn không ngắt kết nối.

Tôi đoán là anh ta không dám.

"Đại sư, tôi không có ý ngoại tình, là cô ả kia vẫn luôn quấy rầy tôi, cô ta cứ quấn lấy tôi không rời."

"Nhưng cô ta đến rồi đi không để lại dấu vết, tôi chỉ có thể vỗ về cô ta, nếu mà cô ta nổi điên lên chắc chắn sẽ giết tôi mất."

"Cô ta không phải là người! Ngài nhất định phải cứu tôi!"

Người đàn ông này ngoài miệng không muốn dây dưa, nhưng trong lòng lại ham mê sắc đẹp, anh ta đang do dự không biết nên ly hôn hay là chia tay tình nhân.

Thông qua màn hình điện thoại, tôi thấy khắp người anh ta bị âm khí bao trùm, chắc chắn có thứ gì đó đã quấn lấy anh ta trong một thời gian dài.

Anh ta gửi địa chỉ công ty cho tôi. Ngày hôm sau tôi nhanh chóng đến đó.

Anh ta tên là Vương Thúc, sáng sớm đã đứng đợi tôi ở lầu dưới của công ty.

Tôi mở kênh livestream lên và ra hiệu cho anh ta tiếp tục kể chuyện.

"Đại sư, nữ quỷ kia thường xuất hiện lúc nửa đêm, trên người lúc nào cũng mặc một bộ váy màu đỏ, cả người lạnh lẽo không có nhiệt độ, sắc mặt tái nhợt, khiến người ta thấy ghê sợ."

Tôi không nhịn được mà cười phá lên.

"Người như vậy mà anh cũng dám ngủ chung sao? Đúng là bụng đói vơ quàng*."

(Đói đến nỗi vớ phải cái gì cũng ăn sạch.)

Không có lửa làm sao có khói, chắc chắn phải có lý do nào đó khiến cô ta quấn lấy anh không rời.

Vương Thúc vừa bước vào công ty, lễ tân đã lần lượt cúi đầu chào đón và kính cẩn gọi anh ta là Vương tổng.

Vương Thúc nói rằng nữ quỷ chỉ xuất hiện trong công ty, vì vậy tôi đã biến văn phòng của anh ta thành chiến khu.

Giờ chỉ cần ôm cây đợi thỏ.

Nữ quỷ này rất dũng cảm, khi trời vừa tối cô ta liền đến đây.

"Anh yêu~ có nhớ em không?"

Nữ quỷ chưa xuất hiện nhưng tôi đã nghe thấy tiếng cô ta.

Vương Thúc sợ hãi đến nỗi không phát ra âm thanh nào.

Lúc này mới biết sợ sao? Trước đó anh ta ân ái với nữ quỷ sao không thấy sợ nhỉ?

Tôi ra hiệu cho Vương Thúc cứ cư xử bình thường, tránh gây sự chú ý.

Nữ quỷ mặc váy đỏ, nhào vào trong lòng Vương Thúc, nũng nịu gọi tên anh ta.

Cô ta thật là biết cách mê hoặc lòng người.

Tôi chớp lấy cơ hội, lấy phù chú ra dán lên lưng nữ quỷ.

Cô ta gào thét quay đầu lại nhìn tôi.

"Ái chà Vương Thúc, anh thay đổi khẩu vị rồi sao? Thích loại phụ nữ này à?"

Cô ta coi tôi như người tình mới của Vương Thúc.

"Nói nhảm! Hôm nay tôi tới đây là để giải quyết cô, không tiến vào luân hồi mà ở lại thế gian này hại người, rốt cuộc cô muốn gì?"

Nữ quỷ áo đỏ nở nụ cười.

Cô ta nhìn Vương Thúc đắm đuối.

"Tất nhiên là vì tình rồi~"

"Dương thọ của Vương Thúc sắp cạn, cộng thêm âm khí của cô tác động, đây chính là bào mòn sinh mệnh anh ta! Cô có biết không?"

"Tất nhiên là tôi biết, tôi muốn anh ta nhanh chóng chết đi!"

Cô ta không còn vòng vo với tôi nữa, ngay lập tức nhìn Vương Thúc với vẻ mặt tàn nhẫn.

"Loại người cặn bã vô lương tâm này chẳng phải nên chết đi sao?"

"Vợ Vương Thúc đã ở bên anh ta từ lúc anh ta trắng tay đến khi gia tài bạc triệu, còn anh ta thì ngày ngày tìm nhân tình bên ngoài, loại rác rưởi này sao không chết đi?"

Tôi cố gắng nói chuyện với cô ta một cách bình tĩnh, sợ cô ta sẽ mất kiểm soát.

"Anh ta có tội, nhưng hành vi của cô bây giờ có khác gì anh ta đâu? Cô làm tình nhân và cô đang phá tan gia đình người khác!"

"Đùa gì chứ! Đêm đó tôi chỉ nháy mắt với anh ta, anh ta đã say mê tôi rồi. Là do anh ta tự tìm cái ch.ết, liên quan gì đến tôi."

"Cô không nên làm vậy, cô có biết hại người phải trả giá đắt như thế nào không?"

"Tôi mặc kệ, tôi chỉ muốn gi.ết hết những tên cặn bã trên thế giới này!"

Thấy rằng kế hoạch của mình đã bị tôi xáo trộn, nữ quỷ đổi sang tấn công Vương Thúc.

"Cô không được ra tay."

Nhưng cô ta hoàn toàn không nghe lời khuyên can của tôi, quyết định g.iết Vương Thúc.

Tôi định ngăn nữ quỷ lại nhưng cơ thể cô ta trở nên trong suốt vào giây tiếp theo.

Thời gian của nữ quỷ đã đến.

Linh hồn cô đã ở lại trên dương thế trong một thời gian dài, ngoài Vương Thúc ra thì cô ta đã hại rất nhiều người, bây giờ cô ta sắp phải tiêu biến.

Không có kiếp sau và cũng không có luân hồi.

Nhận ra rằng mình sắp biến mất, nữ quỷ bình tĩnh lại, thậm chí còn mỉm cười.

"Quên đi, bọn cặn bã gi.ết bao nhiêu cũng không hết."

"Nhưng tôi không hối hận."

Cô ta cứ như vậy mà hoá thành hư không.

Đột nhiên, tôi nhìn thấy người đàn ông thần bí ngày hôm đó.

Anh ấy đứng trên đỉnh của tòa nhà ở phía xa, nhìn thẳng vào đây.

Khoảng cách quá xa nên tôi chỉ đành nhìn anh ấy quay lưng bỏ đi.

Tôi vẫn đắm chìm trong bầu không khí bi thương này, Vương Thúc bên cạnh tôi có vẻ nhẹ nhõm hơn, anh ta vui vẻ cảm ơn tôi.

11

Khi tôi đi xuống cầu thang, một người phụ nữ trung niên đi về phía tôi, người đó mặc quần áo bình thường, nước da vàng úa.

Điều bất ngờ nhất là cô ấy bước đến chỗ Vương Thúc, chạm vào tay anh ta rồi cất tiếng gọi:"Chồng ơi!"

Đây là người vợ mà nữ quỷ đã nhắc đến.

[Tôi thấy thương cho người vợ và nữ quỷ quá.]

[Lòng người còn đáng sợ hơn ma quỷ!]

[Lần này đại sư không nên cứu hắn.]

...

Mặc dù nữ quỷ đã biến mất, nhưng tuổi thọ của Vương Thúc cũng không thể đảo nghịch.

Ba tháng là hạn mức cao nhất, loại chuyện này không thể nói với anh ta, nói ra chính là vi phạm luật trời.

Tôi chỉ có thể nhắc nhở Vương Thúc rằng thời gian của anh ta không còn dài nữa.

Đây là cái giá mà anh ta phải trả cho dục vọng của chính mình, nếu lúc nữ quỷ nháy mắt với Vương Thúc, anh ta không động lòng thì nữ quỷ sẽ không có cơ hội quấn lấy anh ta.

Tự làm tự chịu, nhân quả báo ứng.

Nhiệm vụ lần này coi như đã hoàn thành.

Cuối cùng tôi đã nhận được khoản tiền đầu tiên sau vô số lần xem mệnh không công trước đó.

12

"Xem mệnh đây, không chuẩn không lấy tiền."

Bây giờ tôi có thể được coi là một blogger lớn, chưa kể phòng phát sóng trực tiếp náo nhiệt như thế nào.

[Đại sư đến rồi!]

[Đại sư thật tuyệt vời, ngài ấy đã giúp rất nhiều người rửa sạch nỗi oan khuất!]

[Đại sư nên đến đồn cảnh sát làm việc, nghiêm túc đấy!]

[Chủ kênh, mau xem đường tình duyên cho tôi đi.]

[Xem đường tiền tài cho tôi trước.]

[Đại sư mau xem cho tôi, đến lượt tôi.]

...

Để gần gũi hơn với người hâm mộ, tôi đã thiết lập một đường link đặc biệt chỉ mở trong vòng 30 phút.

Những người nhanh tay kết nối có ba phút để hỏi bất cứ điều gì họ muốn và tôi sẽ trả lời từng người một. Sau khi kết thúc thời gian tôi sẽ ngừng trả lời.

"Đại sư, khi nào thì tôi mới phát tài?"

Tôi liếc nhìn khuôn mặt cậu ta.

"Hãy dẹp đống cổ phiếu của cậu ngay lập tức, nếu không từ giờ đến cuối đời cậu sẽ nghèo kiếp xác."

Kế tiếp.

"Đại sư, khi nào thì tôi mới tìm được nửa còn lại?"

"Hãy đổi cái tính keo kiệt của cậu, năm sau sẽ có hy vọng."

Kế tiếp.

"Đại sư, khi nào thì tôi mới có con trai? Nhà tôi đã có hai đứa con gái rồi."

"Mệnh của anh không có con trai, sinh trăm đứa cũng là nữ. Thay vì nghĩ đến con trai không bằng cố gắng nuôi dưỡng con gái thật tốt."

Kế tiếp.

...

Nói muốn cạn nước bọt, còn một người cuối cùng.

"Đại sư, cháu muốn hỏi tại sao cô lại chọn nghề xem bói?"

Một cậu bé đặt ra câu hỏi này.

Đúng là một vấn đề đặc biệt.

"Đương nhiên là để kiếm..."

Tôi kìm nén không thốt ra chữ "Tiền".

Tôi điều chỉnh tư thế ngồi, mỉm cười và nói một cách trịnh trọng.

"Đương nhiên là vì công lý!"

"Thông qua một vài vụ việc mà cô đã giải quyết, con có thể thấy rằng không có chuyện gì là vô duyên vô cớ. Ma quỷ đeo bám con người là bởi vì oán khí của họ chưa tiêu tan. Nói cách khác, con người đã làm những việc trái đạo đức và phạm pháp nên mới bị ma quỷ trả thù."

"Có câu không làm việc trái với lương tâm thì nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa. Chỉ cần chúng ta ngay thẳng và lương thiện thì quỷ quái không thể làm hại bất cứ ai!"

Khuôn mặt cậu bé tràn đầy sự ngưỡng mộ.

"Đại sư sẽ tiếp tục livestream chứ?"

"Tất nhiên rồi! Bổn đại sư sẽ tìm lại công lý cho những người oan khuất, và tống cổ hết đám người xấu vào tù."

Buổi livestream của ngày hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.

Sau khi xem mệnh được nửa tháng, tôi đã kiếm được rất nhiều tiền.

Tôi vẫn kiên trì làm công việc này.

Có rất nhiều người gặp phải bất bình đang chờ đợi tôi.

---Toàn văn hoàn. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play