Thái tử thân mặc triều phục đen ánh vàng, trên người khoác áo gấm cắt may tinh xảo, bên hông đeo ngọc bội sáng lấp lánh, càng tôn lên khuôn mặt như quan ngọc của hắn, vóc người cao thẳng như tùng.
Ánh mắt Thái tử không dừng trên người nàng quá lâu, hắn nhìn nàng mỉm cười, vừa chạm vào ánh mắt của nàng lại lập tức tách ra.
Nam Cảnh Vương tước vị cao, lại mới lập được chiến công, dưới ghế của hai vị hoàng tử là Nam Cảnh Vương. Đến gần, Lạc Chi Hành có thể nhìn rõ, trong nháy mắt Thái tử quay mặt đi, y cười lập tức thu lại, mắt nhìn thẳng, giữa đại điện trang nghiêm càng thêm khí thế không giận mà uy, cao quý không thể chạm tới.
Tim Lạc Chi Hành bất giác đập lỡ một nhịp.
Thái tử nàng nhìn thấy từ trước đến nay đều nói cười vui vẻ, khí phách tự nhiên, thỉnh thoảng tức giận đến giậm chân càng có dáng vẻ của thiếu niên tự do tự tại.
Nhưng mà, cho dù chưa từng thấy qua, nàng cũng biết "Thái tử điện hạ" dưới một người trên vạn người sẽ không có loại khí chất này.
Nàng luôn tách biệt “a huynh” và “Thái tử” rõ ràng, với nàng mà nói đây là hai dáng vẻ hoàn toàn không liên quan đến nhau.
Từ sau khi trở về Thịnh Kinh, cung thành càng nghiêm túc to lớn, trong lòng nàng càng lo lắng. Sợ nhìn thấy Thái tử xa lạ, càng sợ bản thân mình sẽ sinh ra sự hãi cùng xa cách.
May mắn loại lo lắng này ở một khắc đối mặt với Thái tử đã lập tức tan thành mây khói.
Lạc Chi Hành vô thức cong môi.
Trước mắt bao người không thể thất lễ, nàng bình tĩnh thu hồi ánh mắt, khóe mắt đảo qua, nhìn thát hoa văn như ẩn như hiện trên góc áo theo chuyển động của Thái tử, nhất thời chấn động.
“!”
Lạc Chi Hành đè nén khiếp sợ trong lòng, âm thầm suy nghĩ, có lẽ do mình hoa mắt nhìn lầm, triều phục chính thức long trọng như vậy, a huynh cũng không đến mức can đảm như vậy.
Sau khi bình tĩnh lại, nhân lúc mọi người không để ý, Lạc Chi Hành lặng lẽ nghiêng đầu tập trung nhìn kỹ: Đúng là hình vẽ “Tước vũ vãn hành thảo” ngày đó.
Hồi lâu sau, Lạc Chi Hành vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Trong lúc nhất thời, nghĩ tới hắn dám sai người thêu hoa văn này lên triều phục chính thức, thật đúng là to gan, trong chốc lát lại không nhịn được nghĩ tới, đây đúng là tác phong của a huynh….Nỗi lòng phức tạp không thôi.
Suốt yến tiệc, mặc dù Lạc Chi Hành không cần ngẩng đầu nhìn lên vẫn cảm thấy hoa văn đó không ngừng hiện ra trước mặt, không cách nào bỏ đi. Đặc biệt là trong điện có nhiều người như vậy, dưới chân thiên tử có ai dám sơ ý? Nói không chừng hình vẽ này sẽ lọt vào trong mắt người khác….
Nghĩ đến đây, Lạc Chi Hành càng cảm thấy xấu hổ, cho nên suốt cả buổi đều không tập trung.
Nam Cảnh Vương dường như cũng nhận ra được nàng mất tự nhiên, uống rượu đẩy qua đẩy lại với người khác một hồi, nhỏ giọng hỏi: “Có phải không quen hay không? Nếu không con lặng lẽ ra ngoài hít thở không khí đi?”
Lạc Chi Hành càng cảm thấy xấu hổ, cũng không thể nói với cha, Thái tử ở trước mắt bao người lại dám công khai bản vẽ của hai người bọn họ biết? Nếu thật sự như thế, chỉ sợ cha lại không ngồi yên.
Đối mặt với ánh mắt của Nam Cảnh Vương, Lạc Chi Hành đành phải kìm nén thẹn thùng, nghẹn khuất nói: “…… Nữ nhi không sao.”
Vẻ mặt này nhìn thế nào cũng không giống "không sao", Nam Cảnh Vương đang định hỏi lại, lại bị đồng liêu nâng ly cắt ngang, nhất thời quên mất.
Dạ yến tuy để tiếp kiến sứ thần nhưng cũng là chúc mừng năm mới, cho nên không nghị luận chính sự, chỉ nói chuyện tán gẫu.
Tiếng nhạc trong điện lượn lờ, , vũ công uyển chuyển, món ăn tinh tế cùng rượu dâng lên như nước chảy, khiến người ta hoa mắt.
Nhưng Lạc Chi Hành vẫn luôn thất thần, chịu đựng qua ba tuần rượu, cuối cùng cũng kết thúc.
Lạc Chi Hành bước ra khỏi đại điện, bị gió lạnh thổi qua, cuối cùng cảm thấy hơi nóng trong lòng tiêu tan một chút.
Nam Cảnh Vương uống rượu, tuy đầu óc vẫn còn tỉnh táo, nhưng phản ứng lại chậm vài nhịp, rõ ràng là say rồi. Lạc Chi Hành cố gắng theo kịp tốc độ của ông, đồng thời cẩn thận nhắc nhở ông chú ý nhìn đường.
Cuối cùng đi tới cửa cung, bỗng nhiên bị người ngăn lại.
Cung nữ cung kính nói: “Trường Nhạc quận chúa dừng bước, công chúa nhà ta cho mời.”
Lạ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.