Bán Tuyết nửa tin nửa ngờ: “Thật sự mặc kệ Thôi công tử?”

“Ta tới đại doanh thăm cha, ngươi cảm thấy với tính cách của Thôi công tử hắn sẽ đồng ý đi cùng chúng ta sao?”

Bán Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ.

Đại doanh giơ đao múa kiếm là chuyện bình thường, nhưng Thôi công tử là người bắt bẻ như vậy đương nhiên không muốn để bản thân dính đầy bụi đất. Càng không nói đến đao kiếm không có mắt, nếu không cẩn thận chạm vào khuôn mặt hắn coi như mạng kia, chắc chắn Thôi công tử sẽ cực kỳ tức giận.

Như vậy nghĩ, Bán Tuyết nhanh chóng lắc đầu, chắc chắn nói: “Hắn khẳng định không muốn.”

Nói được dăm ba câu Bán Tuyết hoàn toàn quên mất mình vừa bị hỏi bài.

Nàng ấy nhìn qua Lạc Chi Hành, mạnh dạnh hỏi: “Nhưng không phải trước đây quận chúa từng nói, không thể bỏ mặc khách quý sao?”

 “Thợ thủ công ở Cẩm Tú các còn có ngày nghỉ.” Lạc Chi Hành từ gương đồng liếc mắt nhìn Bán Tuyết, không chút do dự nói: “Ta đã tiếp đãi hắn gần nửa tháng, chẳng lẽ không thể nghỉ ngơi một ngày?”

Bán Tuyết: “…… Nên nghỉ.”

*

Có thể không ra ngoài dạo phố với Thái tử nhưng không thể không nói gì với hắn.

Sáng sớm hôm sau, hai người cùng nhau ăn sáng, Lạc Chi Hành nói rõ với hắn, hôm nay không thể cùng hắn đi dạo.

Thái Tử nghe xong có hơi bất ngờ: “Vì sao?”

Lạc Chi Hành thành thật nói: “Hôm nay ta có kế hoạch khác, không thể đi được.”

Nếu như bình thường, Lạc Chi Hành nói không thể đi, đương nhiên Thái tử sẽ không nhất quyết hỏi đến cùng. Nhưng hôm qua hắn vừa nói ghét bỏ thể lực nàng không tốt nên mới không thể đi được lâu, hôm nay nàng lại nói nàng có sắp xếp khác, trùng hợp như vậy , không thể khiến hắn không nghĩ nhiều.

Hắn  thận trọng đặt đũa xuống, ngước mắt đánh giá vẻ mặt của Lạc Chi Hành, nhìn một hồi vẫn không nhìn ra manh mối. Trên mặt nàng vẫn duy trì nụ cười nhạt như bình thường, ánh mắt bình tĩnh, không có cảm xúc nào khác.

Thái Tử nhìn nàng chăm chú, ngập ngừng hỏi: “Có phải hôm qua cô nói thể lực ngươi không tốt chọc ngươi không vui có phải không?”

 “Điện hạ nói gì vậy?” Lạc Chi Hành khó hiểu.

Thái Tử lại càng khó hiểu hơn nàng: “Nếu ngươi không giận vì sao hôm nay không cùng cô đi dạo phố?”

 “……” Lạc Chi Hành phải mất một lúc mới hiểu được ý của hắn, có chút cạn lời: “Điện hạ cho là ta đang muốn gây chuyện sao?”

Thái Tử ho nhẹ, không trả lời.

“Điện hạ nghĩ đi đâu vậy?” Lạc Chi Hành bật cười: “Hôm nay ta muốn tới đại doanh thăm cha.”

Thái Tử nửa tin nửa ngờ: “…… Thật sao?”

Lạc Chi Hành gật đầu, giải thích: “Lúc trước khi rời khỏi phủ, cha đi quá vội không mang theo nhiều quần áo thay đổi. Ông ấy không phải người  thích nhàn rỗi, ở đại doanh chạy qua chạy lại khó tránh khỏi va chạm, từ đầu ta đã nghĩ hôm nay sẽ đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play