Theo từng chữ rõ ràng bình tĩnh hắn nói ra, Lạc Chi Hành chậm rãi mở to mắt, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi cùng mơ hồ.

Ngây người một hồi, nhanh chóng phản ứng lại, gần như lúc Thái tử vừa nói xong nàng cũng vội xua tay, phủ nhận: “A huynh lo lắng quá nhiều.”

 “Thật sự do ta lo lắng quá nhiều sao?” Thái Tử hỏi lại.

Lạc Chi Hành không cần nghĩ ngợi đã lập tức gật đầu: “Đúng vậy!”

Nàng chỉ tò mò vì sao Thái tử lại muốn xưng hô với cha nàng như vậy, nhưng thật sự chưa từng nghĩ tới việc để Thái tử gọi nàng là “cô cô”.

Thứ nhất nàng nhỏ hơn Thái tử hai tuổi lại không ham bối phận cao. Thứ hai là nàng không muốn chưa già đã bị người ta gọi như vậy.

Dù sao nàng cũng đang còn nhỏ, thật sự không muốn bị người ta đứng sau gọi là “cô cô”.

Nhìn nét mặt chắc chắn của nàng, không giống giả vờ, Thái tử cong môi, dời mắt đi.

Sau đó, Lạc Chi Hành không nói thêm một lời, tiếp tục im lặng.

Nàng liếc mắt nhìn qua Thái tử, trong lòng có chút  áy náy

Lần đầu tiên Thái tử gặp cha đã có thể dụ ông tự hạ bối phận của mình, còn nói chuyện vô cùng lưu loát, rõ ràng không hề cảm thấy chột dạ.

Nàng cẩn thận nhớ lại tình cảnh lúc đó, đoạn đối thoại tự nhiên như vậy, tất nhiên không phải do đột nhiên nghĩ ra.

Không phải đột nhiên nghĩ ra, vậy có nghĩa là Thái tử đã có âm mưu từ trước.

Nói cách khác, trước khi đến phủ Nam Cảnh Vương, hắn đã cân nhắc đến người “bạn  cũ” là nàng.

Nàng và cha đều không hiểu tại sao Thái tử lại hành động như vậy.

Bây giờ đã biết rồi lại cảm thấy thà không biết còn hơn.

Ít nhất nàng không biết gì, khi đối mặt với Thái tử sẽ không cảm thấy áy náy.

Nghĩ lại, nếu nàng luôn nhớ đến người từng là bạn cũ còn muốn nối lại tình xưa, lại phát hiện đối phương đã hoàn toàn quên đi mình, trong lòng đương nhiên sẽ cảm thấy khó chịu.

Tuy Thái tỏ thái độ với nàng, nhưng đêm đó đã nghiêm túc xin lỗi, bây giờ còn bày ra vẻ mặt dịu dàng nói chuyện với nàng, còn cẩn thận chuẩn bị trước khăn che mặt cho nàng, đủ để thấy hắn tu dưỡng rất tốt.

Tóm lại là do nàng không làm được.

Lương tâm cắn rứt chỉ trong chốc lát, Lạc Chi Hành âm thầm khuyên bản thân:

Dù sao khi đó nàng chỉ là đứa trẻ mới sinh, không nhớ rõ người cũ cũng là chuyện bình thường.

Như vậy nghĩ, áy náy trong lòng cuối cùng cũng tiêu tan.

Bên kia.

Cuối cùng Vương chưởng quầy cũng đi ra, gọi Thái tử ra phía sau để đo y phục.

Trong cửa hàng có rất nhiều kiểu dáng đa dạng sinh động, Lạc Chi Hành vừa đợi người thỉnh thoảng cũng nhìn qua m�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play