Tống Nguyễn đang muốn ra tay.
Cúi đầu bắt gặp ánh mắt của một nam sinh, viền mắt nam sinh hồng hồng: "Lão đại, cầu chỗ ẩn nấp!"
Còn chưa nói hết lời, đã trực tiếp bị người ta đá bay.
Phó Hoài Bắc thu chân, nhìn Tống Nguyễn: "Không bị thương ở đâu chứ?"
"Bạn học Tống Nguyễn, em thật quá trâu bò, tôi và anh Hoài mới vừa biết được em đánh ngất xỉu hơn một trăm con sói." Tiêu Phùng Thanh so với Tống Nguyễn còn kích động hơn.
Cho dù Tống Nguyễn nói mình không bị thương, Phó Hoài Bắc vẫn nhìn tới nhìn lui, cuối cùng phát hiện được một miệng vết thương nhỏ ở trên tay cô, lấy băng dán cá nhân ra, nắm lấy cổ tay của Tống Nguyễn, cẩn thận dán lên đó.
Tống Nguyễn cũng quên luôn phải nói chuyện.
Tiêu Phùng Thanh nhìn một màn ê răng này, thật sự quá đủ rồi!
Anh đi theo Phó Hoài Bắc chính là để ăn cơm chó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT