Tống Nguyễn thản nhiên trở lại: "Cảm ơn đã quan tâm."
Đường Tâm Di... Đó là quan tâm sao?
Cô là đang châm chọc!
Chưa thấy qua người nào không biết xấu hổ như Tống Nguyễn!
Người huấn luyện bọn họ là một huấn luyện viên còn trẻ tuổi, là người có khuôn mặt em bé.(App TᎩT)
Cừu Điềm Điềm nhìn thấy huấn luyện viên, cái cổ rụt lại về phía sau, đứng bên cạnh Tống Nguyễn nói: "Chị đừng thấy anh ta lớn lên đáng yêu, đáng yêu này chỉ là vẻ bề ngoài, thật ra anh ta là một người nhìn bề ngoài thì vô hại nhưng bên trong thì lòng dạ hiểm độc giống như bánh trôi nhân mè đen."
"Cừu Điềm Điềm, đứng ra, mang theo phụ trọng chạy 50km, những người khác mang phụ trọng chạy 10km." 
Gương mặt tươi cười của Cừu Điềm Điềm trong nháy mắt biến mất, lưng cõng bao đứng lên, còn quay đầu lại nhìn Tống Nguyễn, biểu tình kia rõ ràng là muốn hỏi mình nói có đúng không?
Phụ trọng trên người đại khái nặng một trăm kg, chạy mười km lại cõng thêm một trăm kg phụ trọng, đối với học sinh của học viện Võ Thuật, đây cũng chỉ là làm nóng người mà thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play