Tối đó,tại nhà của Miễn Ni xuất hiện một người đàn ông vạm vỡ đang nhìn chằm chằm vào cô ngủ dưới sàn.
Người đàn ông đó không ai khác chính là hắn.
Hắn ta nhìn cô với con mắt đầy lưu luyến có chứa chút hờn dỗi.
"Đã nhậu cho say rồi nằm ở đây.
.
Muốn chết sao nhóc con?"Hắn giở giọng thủ thỉ trách móc
Hắn dùng tay bế cô vào phòng âm thầm nhìn cô ngủ dưới ánh đèn mờ vàng
"Miễn Ni,anh phải làm sao để em biết được anh yêu em nhiều thế nào"
"Anh muốn bên em,rất muốn bên em nhưng liệu khi hai ta ở cạnh nhau rồi thì cuộc đời em sẽ gắn cho cái mác là tội lỗi,ghê tởm.
"
"Anh không hề muốn điều đó xảy ra với em.
Chỉ trách bởi vì anh quá yêu nên không dám hành động"
"Anh xin lỗi,thật sự xin lỗi vì ngày hôm đó"
Hắn ta vẫn cứ vậy,đứng nhìn Miễn Ni nhưng ánh mắt và con tim đã dao động từ lúc nào.
Thôi thì anh cứ xuất hiện bên cạnh em giống như một người bạn.
Để anh lấp đầy trái tim anh và bảo vệ hết mình cho cuộc đời em.
Em sẽ không còn gặp những chuyện đáng sợ như trong quá khứ của em nữa.
Ánh trăng đêm nay thật đẹp,nó chiêu rọi xuống mặt hắn,cũng giống như chiêu rọi đi tâm hồn đang sao nhãng về tình như hắn.
Đường đường là thân chủ của một băng đảng hùng mạnh,là một cựu sát thủ có tiếng máu lạnh lại đổ gục và sẵn sàng hiến dâng tình yêu đến vậy.
Đây có phải là hình phạt hắn sẽ phải chịu khi gieo rắc nỗi đau đến muốn nhà.
Hay đó đích thực là một cuộc tình sẽ đơm hoa kết trái.
Hắn thật không biết và cũng không muốn biết.
Hắn bây giờ chỉ biết bản thân mình không ngừng nghĩ về cô gái mang tên Miễn Ni này
Giá như lúc đầu chưa có cuộc gặp gỡ,thì liệu bây giờ cả hai cũng sẽ không đau khổ tột cùng như vậy.
Ông trời,xin hãy chỉ lối cho hắn.
Hắn bây giờ giống như con rắn mất đầu mà vùng vẫy.
Chỉ những ai ở trong tình cảnh như hắn mới hiểu được tình yêu khi không được trọn vẹn sẽ đau khổ đến dường nào.
Nó sẽ bóp nghẹn con tim người ta từ từ thao túng cho đến khi không chịu nổi nữa.
Đêm đó,hắn cứ mãi ngắm nhìn Miễn Ni cho đến sáng hôm sau
Miễn Ni thức dậy với cái đầu sáo rỗng,cô cũng chẳng biết bản thân hôm qua lết về bằng cách nào,đầu lại càng không nhớ về những gì sau buổi rượu tối qua.
Say quá,cô cũng chẳng thèm đi làm ở Cửa hàng tiện lợi,không biết hắn có đến không?
Miễn Ni đã hứa với lòng sẽ theo đuổi hắn,vì bản thân cô biết cả cô và hắn đều có tình cảm chỉ là chưa biết phải thổ lộ ,và dường như hắn đang có điều gì che dấu.
Thôi thì,lần này cô vứt bỏ hết liêm sỉ để theo đuổi hắn.
Vì tình yêu,tình yêu đầu đời của tuổi trẻ nồng nhiệt.
Buổi sáng hôm nay Miễn Ni sẽ đi làm ở quán Xĩng Xĩng.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường,tuy có điều là Nhiễm Thương tự bao giờ cũng đã trở thành nhân viên của quán.
Điều đó,khiến mối quan hệ của họ ngày càng tương khích và thân thiết hơn.
Đêm tối lại ùa về,lúc này Miễn Ni đang trong nhà,tay cầm trong mình hộp quà mà hôm bữa cô chưa kịp gửi hắn,Hôm nay cô sẽ trao nó cho hắn thôi thì cũng là món quà đầu tiên mà cô dành tặng hắn.
Chỉ hy vọng,hắn sẽ không mỉa mai món quà này
Cũng gần đến giờ đi làm,hôm nay Miễn Ni trông có vẻ điệu đà,thục nữ hơn chút.
Mái tóc xoăn nâu xả nhẹ xuống,môi hồng múm mỉm lại cứ tập mỉm cười trước gương.
Cô đang lựa lời để đưa món quà này cho hắn.
Cảm giác cứ hồi hộp,trống đánh tùng tùng trong lòng.
Nó còn hơn cả cảm giác mà cô đứng trước nhiều người.
Miễn Ni bắt đầu rời bước ra ngoài,cô biết chuyện xảy ra tối hôm đó,hắn sẽ không đến nhà cô nữa đâu.
Thậm chí,cả hai có thể mất cả mối quan hệ hiện tại.
Nhưng thôi,mất thì mình tìm lại,hỏng rồi thì mình sẽ sửa.
Miễn Ni cứ vô tư mà bước đi trên đường,nụ cười cô cứ vui tươi mà nở rộ như vậy.
Cô không hề hay biết,mọi hành động của mình đều được thu vào tầm mắt của Minh Hàn,hắn đang ngồi ở con xe đối diện mà ngắm cô.
Thú thật,hắn cũng không biết mình có nên tiếp tục làm ở đó không nữa.
Nhưng vì hôm nay trông thấy Miễn Ni xinh đẹp hơn thường ngày,trong lòng hắn lại gợn sóng mà lên cơn ghen bóng gió.
Hắn cứ thế bước xuống,đập thẳng cửa xe rồi bước vào trong.
Hắn là vậy,luôn suy nghĩ rồi luôn ghen vu vơ.
Miễn Ni lúc này,bước vào chào quản lí châu,liếc mắt một vòng rồi lại thất vọng
"Hàn,không đi làm sao?"Cô đưa ánh mắt buồn tủi của mình mà nhìn Quản Lí châu.
Cô ấy cũng khó hiểu mà hỏi lại
"Không phải,cả hai đứa hay đi với nhau lắm sao?Nay lại hỏi thế?Vợ chồng bây cãi nhau rồi à"Quản lí Châu không e dè mà nói thẳng với cô.
Cái gì mà vợ chồng đồ chứ,ai thèm làm vợ anh ta.
Nghe đến hai từ "vợ chồng"mà quản lí châu phát ra,Miễn Ni ngượng ngùng,đỏ mặt rồi luấn quấn rời đi khỏi
"Vợ chồng gì chứ?,chị đừng nghĩ bậy"Cô nói xong đi ra phòng thay đồ cho nhân viên mà mặt ,tai đồ đỏ ửng cả lên
Khi hắn bước vào cửa của cửa hàng tiện lợi,nghe lén được cuộc trò chuyện của quản lí và Miễn Ni mà miệng nhếch nhẹ,tỏ ý hài lòng.