Tôi Cứ Làm Trò Con Bò Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Thí Mạng

CHƯƠNG 7: VẢ MẶT LẦN 7


9 tháng

trướctiếp

Sau khi hoàn tất giao dịch với Lưu Thành, Lục Quỳnh gửi tin nhắn cho Trần Niệm An mời cậu đi ăn tôm hùm đất. Trong lúc chờ Trần Niệm An đến, Lục Quỳnh gọi trước hai phần thức ăn nhanh để ăn cho thỏa thích. Sau đó nhờ nhân viên cửa hàng đến dọn bàn cho cô, và gọi thêm hai phần nữa trong ánh mắt kỳ lạ của nhân viên phục vụ.

Khi Trần Niệm An tìm thấy Lục Quỳnh - người vừa mới đồng cam cộng khổ hôm qua cùng mình, cậu phát hiện hôm nay đàn chị càng xinh đẹp trên nền hai đĩa tôm hùm đất đỏ rực. Đàn chị nhìn cậu bằng đôi mắt sáng rỡ, trông tinh thần có vẻ phấn chấn. Cậu ngồi xuống, nói đùa với Lục Quỳnh:

- Chị bảo là chị mà vui vẻ là có thể xử lý ít nhất hai đĩa tôm hùm đất à?

Lục Quỳnh sửng sốt, sau đó cười rộ lên một cách ôn hòa:

- Chắc cưng cũng đói bụng rồi đúng không? Mau lại đây ăn đi.

Trần Niệm An vừa chơi bóng xong nên cực kỳ đói bụng, vì vậy cậu không kỳ kèo nhiều mà nghe lời Lục Quỳnh bắt đầu ăn.

- Niệm An ăn thấy ngon không? - Lục Quỳnh quan tâm hỏi han.

Trần Niệm An được quan tâm mà thấy hơi rén, cậu gật đầu đáp:

- Cũng… không tới nỗi nào.

Lục Quỳnh vội vàng gắp tôm hùm đất cho Trần Niệm An, bày ra thái độ cực kỳ nhiệt tình:

- Ăn ngon thì cứ ăn mạnh vào nhé!

Trần Niệm An thấy đàn chị cứ lo gắp thức ăn cho mình mà không ăn gì, nhịn không được hỏi:

- Chị ơi, chị không ăn sao?

Lục Quỳnh cầm đũa gắp một vài miếng tượng trưng bỏ vào miệng, trông chẳng khác gì một người chị gái tận tụy và vị tha trong những năm tháng mất mùa đói kém:

- Chị không thích ăn, em ăn thêm đi!

Trần Niệm An: “...” - Sao cứ có cảm giác bất an thế này.

Sau khi Trần Niệm An ăn xong mấy chục con tôm mà Lục Quỳnh gắp cho cậu thì hít thở vào vài nhịp thật sâu. Ăn liền tù tì mấy chục con tôm hùm đất sốt cay khiến cậu có cảm giác miệng mình cay muốn sưng lên.

Lục Quỳnh thấy Trần Niệm An ăn xong, mới cất vẻ mặt hiền từ lúc nãy vào và thì thầm với Trần Niệm An:

- Em ăn tôm hùm đất của chị nghĩa là đã mắc nợ chị, em buộc phải lên con thuyền hải tặc này của chị.

Trần Niệm An ngơ ra, không ngờ mình chỉ mới ăn có mấy con tôm hùm đất thôi mà đã lọt vào cái bẫy của người ta rồi. Cậu hơi buồn cười, nói:

- Đàn chị cần em làm gì?

- Cưng có còn nhớ chuyện tối qua không? - Lục Quỳnh bắt đầu bài diễn thuyết của mình: - Cưng có còn nhớ tối qua chúng ta thảm tới nhường nào không? Cưng có cảm nhận được lòng báo thù đang bốc cháy hừng hực trong cưng hay không? Nếu sự kiêu ngạo của cưng đã bị hiện thực lạnh lùng xô đổ, liệu cưng có còn vô tư lự giống như bình thường hay không?

Trần Niệm An: ???

Trần Niệm An vò đầu, đáp:

- Em… Em rất vô tư lự mà.

Lục Quỳnh vỗ mạnh lên bàn, nói:

- Em trai à! Chị biết là em chỉ đang tỏ ra kiên cường mà thôi, không sao! Hôm nay có một cơ hội tuyệt vời để chún

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp