- Ừm hứm! - Lục Quỳnh đứng trên bục cao
nhìn xuống, giả vờ hắng giọng hai ba nhịp rồi mới nói: - Trước khi bắt đầu vòng
đua đặc biệt này, tôi có mấy lời muốn nói.
Ánh mắt của những người tụ tập xem đua xe
không khỏi bị cô hấp dẫn.
- Vào một đêm nọ trời quang mây tạnh, có
một anh chàng khờ khạo tên Chu Minh Hãn đòi đánh cược với cô gái tên Lục Quỳnh.
Nói đoạn, Lục Quỳnh dồn khí xuống phần
đan điền bắt đầu dùng giọng nhịp nhàng như đang ngâm thơ:
- Tên khờ thua không chịu phạt, không chịu
kêu cha cũng chẳng gọi mẹ
Anh ta còn đòi đánh cược lần nữa, Lục Quỳnh
bèn gọi người tới giúp đỡ
Lần cá cược trước không có ai làm chứng,
lần này cá cược mong mọi người minh chứng cho
Bà con cô bác bốn phương tám hướng, để
anh ta biết ai mới là ba anh ta.
Chẳng biết là ai bên dưới lên tiếng trước,
người họ hét lên “được". Sau đó là tiếng vỗ tay vang lên hết tràng này đến
tràng khác.
Lục Quỳnh kiêu ngạo nhướng mày với Trần
Niệm An đứng cách đám người không xa cũng đang vỗ tay theo, bắt đầu màn hài độc
thoại của mình:
- Nghe bảo đa số những người tới đây đêm
nay là sinh viên của Lạc Già, thế thì chắc chắn tất cả mọi người đều biết tôi
nhỉ? - Lục Quỳnh cười nói: - Tôi đây, tôi là nhân vật xuất hiện trong những tin
đồn của Lạc Già dạo gần đây đây. Chuyện gì tôi làm, mọi người cũng nên nhận thức
rõ ràng.
- Tôi biết cô ta! Cô ta tên Lục Quỳnh.
- Biết, vừa nói tới cái tên này là tôi biết
cổ rồi.
Lục Quỳnh nghe tiếng nói vọng lên từ bên
dưới, cô nâng tay lên:
- Bắt đầu bữa tiệc hôm nay xảy ra chuyện
gì chắc chắn mọi người cũng biết cả rồi đúng không?
- Có một tên đần độn tên Chu Minh Hãn, đầu
óc đã không được bình thường mà cái miệng cũng chẳng sạch sẽ. Vừa vào cửa đã tới
tìm tôi sinh sự.
- Anh ta cứ gây rối hết lần này đến lần
khác, sau đó cãi không lại còn bị tôi vả vào má trái.
- Thế nhưng anh ta ngu mà, anh ta thấy
không cam lòng. - Lục Quỳnh tỏ ra đau đầu, nói: - Hồi nãy ngay tại chỗ này, anh
ta lại chìa cái má phải của anh ta ra đây, nói là muốn đánh cược với tôi. Nếu
anh ta thua, mỗi lần gặp tôi anh ta sẽ đi đường vòng, đụng trúng tôi thì phải gọi
tôi là ba; Nếu tôi thua, tôi phải quỳ xuống xin lỗi anh ta và bạn gái của anh
ta.
- Tôi nghĩ chuyện này khó mà làm được!
Tôi sắp làm ba của anh ta rồi thì làm sao có thể quỳ xuống trước mặt con trai
được chứ? Vì vậy tôi tuỳ tiện chọn một con số, cho anh ta tâm phục khẩu phục.
- Chẳng biết có phải là vì bị tôi vả mặt
liên tiếp hay không, mà da mặt của tên ngốc này càng lúc càng dày! - Lục Quỳnh
lộ vẻ đau đớn tột cùng, nói: - Anh ta trở mặt không chịu mình thua, rồi lại ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).