- Phụt! - Không biết là ai ở giữa nhóm
người tụ lại hóng chuyện nhịn không được mà phụt cười.
Tiếng cười giống như phát súng mở đầu,
mà xung quanh đây toàn là cậu ấm cô chiêu cho nên cũng không kiêng dè gì cả mà
liên tiếp bật cười thành tiếng. Ai cũng chăm chú nhìn vào giữa sân chẳng khác
nào đang xem vở hài kịch.
Chu Minh Hãn ngập trong một mảnh tiếng
cười, anh ta nghiến răng nghiến lợi hét:
- LỤC QUỲNH!
Cho dù ngày thường anh ta có cà chớn đến
đâu thì cũng cần giữ thể diện, tuyệt đối không thể đánh con gái trong tình huống
đám đông đang nhìn chằm chằm mình thế này. Vì vậy kể cả anh ta ước gì có thể giết
chết cô gái năm lần bảy lượt vuốt râu hùm trước mặt, anh ta vẫn không thể không
nhịn xuống cơn tức.
Chu Minh Hãn liếc Lục Quỳnh một cái sắc lẻm,
cười lạnh:
- Lục Quỳnh, một ngày nào đó cái miệng
này của cô sẽ không thể há ra nói chuyện được nữa.
Lục Quỳnh không sợ anh ta uy hiếp. Hôm
nay sinh sự bao nhiêu cũng gần đủ rồi. Cô kéo Trần Niệm An lại, định đi tới
chào tạm biệt Chu Lệ Na rồi hạ màn. Chu Lệ Na đã nhìn ra ý định của cô, bèn
nói:
- Quỳnh Quỳnh, anh Minh Hãn, hai người
đừng cãi nhau nữa. Hôm nay là sinh nhật em, hai người là những người bạn thân
thiết nhất của em không thể không nể mặt em.
Nói xong cô ta nũng nịu đẩy nhẹ Chu
Minh Hãn, nói:
- Anh Minh Hãn ơi, anh đi qua phòng nghỉ
bên ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).