Cuối cùng cũng chờ được đến lúc tan học,
Lục Quỳnh đi thẳng đến sân bóng rổ để tìm tên đàn em khóa dưới đã mấy ngày
không gặp của mình - Trần Niệm An.
Trần Niệm An vừa kết thúc buổi luyện tập
bóng rổ mỗi ngày, đang ngồi ngoài rìa sân thể dục ôm bình giữ nhiệt nghỉ mệt.
Nhìn thấy Lục Quỳnh, Trần Niệm An mỉm cười chào hỏi:
- Chị ơi! Qua đây ngồi đi!
Lục Quỳnh đi tới ngồi xuống bên cạnh Trần
Niệm An, nhận lấy bình giữ nhiệt do đàn em biếu rồi đi thẳng vào vấn đề. Cô chìa tấm thiệp mời của Chu Lệ Na ra trước
mặt cậu, nói:
- Chu Lệ Na có gửi thiệp mời sinh nhật cho
em không?
Trần Niệm An ngẫm lại rồi đáp:
- Hình như em có nghe ba em nói tới một
lần, chắc cũng có mời em á.
Lục Quỳnh nghe vậy cười nói:
- Vậy chúng ta đi cùng nhau đi!
Trần Niệm An ngó thấy hai mắt sáng lấp
lánh của Lục Quỳnh, không biết cô lại nghĩ ra trò quỷ gì nữa. Cậu bất giác muốn
trêu chọc cô, bèn tỏ ra hơi tiếc nuối:
- Uầy, chắc là em không có thời gian rồi.
Em còn nhiều việc phải làm lắm đây.
Lục Quỳnh chỉ liếc một phát là đã nhận
ra kỹ năng diễn xuất giả trân của Trần Niệm An. Cô bắt chước giọng điệu hổ báo
cáo chồn của Âu Dương Dục, nói:
- Tôi không quan tâm cậu bận cái gì,
tôi chỉ quan tâm cái tôi muốn mà thôi! Tôi cảm thấy cậu đang rảnh, chúng ta phải
đi cùng nhau.
Trần Niệm An bị bộ dạng này của cô làm cho
buồn cười:
- Sao đàn chị cứ một hai muốn em phải
đi chung với chị làm gì?
Lục Quỳnh hơi lo lắng cau mày, phô diễn cho
Trần Niệm An thấy cái gì mới là kỹ thuật diễn xuất chân chính. Cô thở dài một
hơi, nói:
- Đương nhiên là cần em bảo vệ tôi rồi!
Nội tâm Lục Quỳnh: Tôi sợ tôi làm xong
chuyện sẽ bị người ta đánh! Cho nên phải tìm một vệ sĩ đi theo bảo vệ cho tôi!
Trần Niệm An tốt bụng sực nhớ ra lần
này Chu Minh Hãn và Quý Xảo Xảo cũng sẽ có mặt, nhìn thấy Lục Quỳnh lộ ra vẻ mặt
buồn bã hiếm thấy thì bỗng mềm lòng. Cậu bất giác quên khuấy đi mất bản chất thật
của Lục Quỳnh là thọc gậy bánh xe và cực thích gây chuyện. Cậu dịu dàng đáp:
- Được rồi, để em đi chung với chị.
Lục Quỳnh không hề để ý giọng điệu Trần
Niệm An bỗng nhiên trở nên mềm mỏng hơn hẳn, cô hài lòng vỗ vai cậu. Trong lòng
vui vẻ suy nghĩ hôm đó nên gây chuyện như thế nào để tặng cho Chu Lệ Na một màn
kịch hay.
Nội tâm Lục Quỳnh: muốn vạch mặt tôi à,
đáng đời!
– Bạn đang đọc truyện “Tôi cứ làm trò
con bò sau khi xuyên thành nữ phụ thí mạng” được edit và đăng tải miễn phí trên
ứng dụng T Y T. Đọc truyện tại T Y T để ủng hộ các nhóm dịch phát triển. –
Chiều đó Lục Quỳnh và vệ sĩ mới nhậm chức
Trần Niệm An của cô lái chiếc xe nhỏ thân yêu của cô đến thẳng cửa hàng chuyên
hàng Hermes ở trung tâm thương mại, không quên mua luôn bộ sưu tập son môi mới
nhất. Trần Niệm An - người sẽ không bao giờ mua quà cho con gái cũng mua một bộ
theo.
Hệ thống nhìn Lục Quỳnh đang ngân nga
khúc ca, rõ ràng tâm trạng rất tốt. Nhịn không được mà đặt câu hỏi:
- Chị bảo muốn mua món quà nào đó có
chiều sâu còn gì? Sao cuối cùng lại chọn son môi thế?
Lục Quỳnh nghe vậy trợn trắng mắt liếc,
nói:
- Đây là thủ đoạn của phụ nữ. Kiểu
không quan tâm đến các beauty blogger như mày sẽ không hiểu đâu.
- Tặng cô ta một bộ son môi Hermes màu
hồng cánh sen đồng nghĩa với việc ám chỉ cô ta combo c ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).