Tối ngày hôm đó, có lẽ Ôn nam là người duy
nhất không uống rượu, cô vẫn còn tỉnh táo.
Nhưng lần này dù có tỉnh táo cũng không dễ
chịu, Ôn Nam trở lại ký túc xá, nằm lên giường lăn qua lộn lại vẫn mãi không
ngủ được.
Nếu vậy cô thà tình nguyện uống mấy chén để
giúp ngủ được còn tốt hơn.
Cô chỉ cần nhắm mắt lại là sẽ nghĩ đến cảnh
tối nay.
Khi đó mọi người trong phòng đều nâng ly cạn
chén, không khí rất náo nhiệt, chỉ có Cố Quyết và Ôn Nam như người ngoài cuộc,
cách một cánh cửa, đóng chặt cửa nhốt những người còn lại bên ngoài.
Trong thế giới của cô yên tĩnh đến mức nghe
thấy được tiếng thở dài của anh, còn cả câu nói đó nữa:
Không ai nhẫn tâm bằng chị.
Ai có thể nhẫn tâm bằng cô? Cô nhẫn tâm đến thế
nào?
Cô không biết.
Nhưng có một điều cô biết là, chắc chắn không
có ai giống con ngốc hơn cô.
Hôm trước nghiêm túc từ chối người ta, đêm
nay, trái tim đã hoàn toàn thay đổi, bây giờ chỉ cần nhớ lại cảnh đó là tim cô
sẽ đập rất nhanh.
Nếu biết trước mọi chuyện sẽ thành ra như vậy
thì lúc trước Ôn Nam sẽ không nói chuyện tuyệt tình như thế.
Nhưng nghĩ lại, anh cũng uống say nên mới có
dáng vẻ đó, có lẽ hôm sau tỉnh lại sẽ quên hết tất cả.
Ôn Nam nằm suy nghĩ đến ba giờ mới ngủ.
Sáng ngày hôm sau không có tiết học, Ôn Nam
tỉnh dậy lúc bảy giờ, đầu choáng váng vô cùng nên lại ngủ nướng tiếp.
Khi tỉnh lại, thời tiết đã thay đổi.
Cô vẫn cho rằng hôm qua ngoại trừ Hoàng Nguyệt
Nguyệt và Tạ Hạo Thành ra sẽ không có ai rảnh rỗi để ý đến hai người họ nữa.
Kết quả là không chỉ có người nhìn thấy mà còn lén chụp lại một bức ảnh.
Mặc dù hai người họ không gây sóng gió đến mức
cả trường đều biết, trường học của họ cũng không có diễn đàn tin tức, nhưng bức
ảnh chụp lén đó chỉ được lan truyền trong một phạm vi nhất định.
Chỉ là một bức ảnh Cố Quyết nằm gục lên vai Ôn Nam ngủ, ánh sáng mờ nhạt, Ôn
Nam còn cúi đầu. Trong ảnh cũng không thấy rõ mặt Cố Quyết, nếu không có ai nói thì cũng không ai biết là hai người
bọn họ.
Chỉ là hôm qua tụ tập có người liên tục phát
tán bức ảnh này ra bên ngoài, trong chốc lát đã có mấy người hỏi Ôn Nam rằng
bọn họ yêu nhau từ khi nào.
Ôn Nam không trả lời một ai.
Bình thường chả thấy ai, có tin đồn thì nhanh
lắm.
Liên quan quái gì đến bọn họ.
Ôn Nam cũng không ngạc nhiên nhiều, chỉ là hơi
tức giận. Hai người bọn họ cũng có phải người nổi tiếng đâu, có cái gì mà chụp lén?
Cố Quyết cũng gọi điện thoại tới.
Qua một đêm, quan hệ của hai người xem như đã
phá vỡ lớp băng, nói chuyện cũng không cần quanh co lòng vòng nữa, Ôn Nam hỏi
thẳng.
“Cậu thấy bức ảnh chưa?”
Giọng Cố Quyết vẫn còn hơi khàn sau khi say
rượu, có phần uể oải.
“Tôi thấy rồi.” Anh cười một tiếng: “Chụp rất
đẹp.”
Ôn Nam: …
“Rất có cảm giác nghệ thuật.”
Ôn Nam: ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.