Cố Quyết đến thành phố Hoài, mục đích chính là
để giải sầu. Lần đầu tiên anh thổ lộ tình cảm với nữ sinh mình thích lại gặp
phải khó khăn, Cố Quyết nghĩ mãi mà không hiểu, sao Ôn Nam có thể nhẫn tâm như
vậy, trong nháy mắt đã trở mặt nói ra những lời tuyệt tình.
Rõ ràng một giây trước hai người còn nói cười
với nhau, một giây sau lập tức nói với anh là không thể nào.
Lý nào lại như vậy.
Cố Quyết giận cô, cũng giận chính mình, tức
giận đến mức không có chỗ trút giận, ngủ cũng ngủ không được, cũng không muốn
đi học, dứt khoát xin nghỉ bay đi nơi khác.
Lúc xin nghỉ, giáo viên cố vấn còn hỏi tượng
trưng vì sao anh muốn xin nghỉ, anh cũng không bịa ra lý do gì, nói thẳng tâm
trạng anh không tốt, nhất định phải đi ra ngoài một chút, nếu không anh có thể
sẽ chết tại đây.
Sắc mặt anh xám xịt, lời nói phóng đại nhưng
giọng điệu dọa người, không giống đang giả bộ, cố vấn sợ đến mức vội vàng phê
duyệt cho anh.
Cố Quyết còn cố ý vì cô mà đăng một bài viết
trong vòng bạn bè, đặc biệt đăng cho cô xem, để cô thấy anh cũng không đau khổ
như vậy, bị cô từ chối thì sao, anh vẫn có thể làm một người đàn ông bản lĩnh
đi du lịch đây đó, xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Bản thân anh hiếm khi đăng trong vòng bạn bè,
lượt like và bình luận cũng không ít, nhưng hoàn toàn không có Ôn Nam.
Anh đã sớm ghim khung chat của Ôn Nam lên trên
cùng, avatar của cô là một con mèo, với tần suất anh mở trang chủ của Ôn Nam ra
xem, sợ là trên người con mèo kia có bao nhiêu sợi lông anh cũng có thể đếm rõ.
Sau khi anh đăng lên vòng bạn bè vô số thông
báo nhắc nhở, nhưng vẫn không thấy được avatar quen thuộc đó.
Cuối cùng cô có nhìn thấy hay không?
Thành phố Hoài là một thành phố du lịch, Cố
Quyết vốn định đi chơi vài ngày, nhưng ngày đầu tiên đến đây, khắp nơi trên
đường đều là tình nhân, tức cảnh sinh tình, Cố Quyết lại nhớ đến hoàn cảnh anh
bị Ôn Nam từ chối thảm hại, lập tức trở lại khách sạn không muốn ra ngoài nữa.
Lần này anh đi cũng không nói với anh trai,
sau khi anh trai nhìn thấy vòng bạn bè thì gọi điện thoại cho anh, nói là gọi
đến quan tâm anh, nhưng còn chưa nói được hai câu, thời gian trò chuyện còn
chưa đến bốn mươi giây, Cố Thanh Hứa đã nói muốn tự mình xuống bếp nấu ăn cho
Kỷ Tây Ninh.
“Gần đây cô ấy ăn chán đồ ăn của chuyên gia
dinh dưỡng, anh nấu món mới giúp cô ấy đổi khẩu vị.”
Nghe đi! Nghe thử xem cái này gọi là gì!
Cả thế giới này đều đang làm tổn thương anh.
"Anh, em thất tình, anh đừng khiêu khích
em, nếu không em không biết có thể nghĩ thông hay không đâu."
Giọng điệu Cố Quyết nửa đùa nửa thật nói ra
những lời này, nhưng không che giấu được xót xa trong đó.
"Thất tình? Không phải em còn chưa bắt
đầu sao? Cùng lắm chỉ là kết thúc tình đơn phương."
Cố Quyết: ...
“Cũng tốt, bình thường em quá kiêu căng, để em
chịu chút tổn thương cũng tốt, để em khỏi cảm thấy trên đời này chuyện gì cũng
thuận buồm xuôi gió.”
Cố Quyết:...
"Cúp đi, không nói nữa."
Hãy để anh tự hủy diệt mình.
“Em tính từ bỏ như vậy sao?”
Bàn tay vốn định ấn nút tắt của Cố Quyết ngừng
lại, mi mắt khẽ run.
“Em không có ý định từ bỏ.”
"Cô ấy không thích em, có thể là bởi vì
đến còn chưa đủ tốt. Em sẽ không từ bỏ, nhưng cũng sẽ không xuất hiện trước mặt
cô ấy với dáng vẻ sa sút tinh thần, em thật sự còn chưa điều chỉnh được, vẫn
không thể giả vờ như không bị sao cả. Trường học lớn như vậy, lỡ cô ấy nhìn
thấy dáng vẻ này của em, sợ là sẽ càng chán ghét em hơn."
Có ai không muốn bản thân luôn giữ được trạng
thái hăng hái nhất trước mặt người mình thích đâu?
Ít nhất, Cố Quyết là vậy.
Sống đến gần hai mươi tuổi, anh tự biết tính
tình anh không tốt lắm, nói anh kiêu ngạo không coi ai ra gì, ngỗ nghịch... Cái
gì cũng được, anh đều nhận.
Nhưng ở trước mặt Ôn Nam, lần đầu tiên anh cảm
nhận được cảm giác tự ti.
Anh cho rằng Ôn Nam thích người ngoan ngoãn
một chút, cố gắng che đậy đi sự bướng bỉnh của mình, nhưng nh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.