Anh Lại Ghen Sao

Chương 22


9 tháng

trướctiếp

“Chị biết rồi.”

Ôn Nam cúi đầu, nghịch móng tay của mình, không nghe ra được có gì khác thường, bình tĩnh hơn nhiều so với tưởng tượng của Ký Tây Ninh.

Thái độ bình tĩnh này ngược lại khiến Kỷ Tây Ninh càng không yên lòng hơn, nhìn quá bất thường.

Cô ấy thở dài một hơi.

"Vậy được rồi, chị ngủ sớm một chút, em cũng đi ngủ đây."

Giọng Kỷ Tây Ninh ngọt ngào, khiến tâm trạng Ôn Nam tốt hơn không ít.

"Ngủ đi, ngủ ngon."

...

Nhưng thật ra cả đêm này, Ôn Nam ngủ không ngon giấc.

Cô liên tục mơ đi mơ lại một giấc mơ, mơ thấy rất nhiều chuyện trước đây, nhất là những chuyện xảy ra vào những năm ở Nam Thành, giống như đã trôi qua nửa thế kỷ.

Có lẽ không thể gọi là mơ, bởi vì mỗi một khung cảnh xuất hiện đó đều là những chuyện chân thật từng xảy ra, cô vĩnh viễn lưu giữ nó ở trong trí nhớ mình.

Bắt đầu từ năm mười tuổi, cuộc đời cô đã sớm có thay đổi long trời lở đất.

Năm cô mười tuổi, cha cô gặp chuyện ngoài ý muốn qua đời, hai mẹ con cô sống nương tựa lẫn nhau suốt năm năm, vào năm cô mười lăm tuổi, mẹ cô quyết định tái hôn.

Tuy Ôn Nam chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng đã sớm chín chắn hiểu chuyện, đối tượng kết hôn của mẹ là chú Diệp, ông ấy chăm sóc cô rất dịu dàng, lúc mẹ và ông ấy ở cùng nhau dường như là những thời gian thoải mái nhất của cô trong những năm đó.

Khi đó Ôn Nam còn nhỏ, cô đúng là cho rằng dù sao một người phụ nữ cũng phải tìm một chỗ dựa, cha đã đi nhiều năm, mẹ cô tái hôn cũng là chuyện bình thường.

Nhưng cô thật sự không ngờ, có những người đàn ông còn giỏi ngụy trang hơn cô tưởng tượng rất nhiều.

Ngay cả con trai ông ấy dẫn đến cũng thừa hưởng tính nết của ông ấy, thậm chí cậu ta còn giỏi hơn cả cha mình.

Lúc còn chưa gặp ông ấy, mẹ cô đã dành ra mấy đêm kiên trì xây dựng tâm lý cho cô, nói cô biết sau này trong nhà sẽ có một người em trai, em trai là một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện, hy vọng họ có thể chung sống hòa bình, sau này, chờ đến khi mẹ già rồi, còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Ôn Nam vì không muốn mẹ lo lắng, ngoài miệng đồng ý, nhưng sau khi trở lại trường học, cô lập tức xin ở trọ.

Cô lựa chọn chạy trốn theo bản năng.

Hôm đó cô về nhà vào cuối tuần, lần đầu tiên cô gặp được người em trai này, đúng như mẹ nói, bề ngoài cậu ta trông thật sự ngoan ngoãn, lần đầu tiên gặp cô, lập tức tươi cười gọi cô là chị.

"Đừng gọi tôi là chị."

Sắc mặt Ôn Nam lạnh lùng, cô cũng không có tình cảm gì, đột nhiên có thêm một đứa em trai từ trên trời rơi xuống, cô đương nhiên cần phải có thời gian thích nghi.

Nhưng Diệp Trầm lại không giống như vậy, cậu ta dường như không cần thời gian làm quen với gia đình mới này, cứ như thể họ vốn dĩ đã là người một nhà.

Sau đó cậu ta thi vào trường cấp 3 của cô, cả ngày đi theo sau cô gọi cô một tiếng "chị", Ôn Nam mãi không thể quen với cách gọi này, bảo cậu ta đừng gọi nữa, cậu ta lập tức đổi cách gọi khác, gọi cô là "chị A Nam". Về sau, cậu ta gọi ngắn gọn thành "chị yêu".

Diệp Trầm ở trường học ra mặt vì cô, tích góp tiền mua quà sinh nhật cho cô, giúp đỡ giảng hoà quan hệ của cô và mẹ cô khi hai người cãi nhau, hình như cậu ta thật sự vì cái nhà này mà làm rất nhiều chuyện, cho nên Ôn Nam đã sớm đồng ý với tiếng "chị yêu" kia.

Nếu như không phải sau này cậu ta và cha cậu ta bộc lộ rõ bản chất của mình, có lẽ Ôn Nam sẽ đối xử với cậu ta như em ruột.

Nếu như vậy, có lẽ là cả đời cũng sẽ như th

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp