Chỉ một câu nói với giọng điệu trẻ con nhưng
lại mang lực sát thương rất lớn của An An, Ôn Nam nhìn mặt cha Tiểu Thần hết
đen đỏ rồi lại tái xanh, suýt chút nữa là bực tới ngất đi.
Nhưng Cố Quyết vẫn cố tình đổ thêm dầu vào
lửa, anh hơi nhướng mày, trong mắt toàn là vẻ đùa vui muốn xem kịch, cong khóe
miệng nói: “Ngại quá, trẻ con nói chuyện không biết kiêng nể gì.”
Cha Tiểu Thần tức giận đến nỗi môi run rẩy một
lúc lâu nhưng cũng chẳng nói ra được lời nào, cuối cùng dứt khoát rời đi, trong
nháy mắt không còn thấy bóng nữa.
Thậm chí Ôn Nam còn có cảm giác ông ta sẽ tố
cáo mình, nhưng cô không quá để ý, trong phòng học này cũng có camera giám sát,
lúc ông ta quấn lấy cô đòi Wechat không phải bị quay lại rồi sao? Có làm ầm ĩ
lên thì cô cũng là người có lý.
Cô quay đầu nhìn Cố Quyết.
Cố Quyết duỗi đôi chân dài, hai tay ôm trước
ngực rồi tùy ý liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt rất đắc ý, trông cực kỳ thiếu đứng
đắn.
“Cô giáo Ôn đừng nhìn tôi như vậy chứ, tôi
cũng không bảo nó gọi người ta là ông nội, tôi vừa mới gặp ông ta thì sao có
thể nói trước với nó được, đúng không hả An An?”
Dường như An An không hiểu được anh đang nói
cái gì, chỉ mím môi không nói lời nào.
“Được rồi đó, cậu diễn đủ chưa? Đừng diễn nữa,
tôi hỏi cậu, sao cậu lại chạy tới đây?” Ôn Nam có thể thấy được An An không tình
nguyện đến mức nào chỉ từ vẻ mặt vô tội của cậu bé, có lẽ là cậu bé muốn ở nhà
xem ......(Còn tiếp ...)
Cố Quyết đón nhận ánh mắt của cô, cười nhẹ: “Tôi đưa thằng nhóc này đến đây để
học Taekwondo, chị xem nó là con trai mà lại nói chuyện nhỏ nhẹ, phải uốn nắn
từ nhỏ, trước tiên cần rèn luyện thân thể nhiều hơn, học lấy vài chiêu, mai sau
đi học cũng không sợ bị bắt nạt.”
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).