Edit: Mina Nguyễn
Sau giờ thể dục, Thời Tây bị Khấu Túy làm
phiền đến mức quên cả lễ phép chào tạm biệt Lâm Gia Hiên.
"Tớ trông giống người ngoài hành tinh chỗ
nào chứ?"
Thời Tây và Khấu Túy cùng nhau trở lại lớp
học, Thời Tây lẩm bẩm lặp đi lặp lại: "Tớ rốt cuộc trông giống người ngoài
hành tinh ở điểm nào, cậu nói thế làm tớ nghĩ đến Dobby trong Harry Potter và
cả Avatar nữa, cậu thực quá đáng rồi đó. "
Ngừng một chút, Thời Tây tức giận nói thêm hai
chữ: "Cháu trai."
Khấu Túy nheo mắt nhìn trời, không phản bác
Thời Tây, cậu đút tay vào túi đi về phía trước, nghe thấy cô lẩm bẩm ở phía
sau: "Tớ trở nên xấu xí như vậy từ khi nào? Cái người vẫn luôn gọi tớ là
bé xinh đẹp đâu, rõ ràng tớ vẫn là thủ khoa xinh đẹp nhất kỳ thi tuyển sinh đại
học đấy."
Khấu Túy cười quay đầu nhìn cô: "Vậy để
tớ đổi cho cậu cái khác."
Thời Tây phản ứng chậm hơn một chút: "Đổi
thành cái gì?"
“Bé xinh đẹp có vẻ ngoài thật dễ thương.” Khấu
Túy nghiêng đầu nhìn cô: “Giống như Pikachu vậy đó.”
"..."
Thời Tây tức giận nhìn chằm chằm Khấu Túy, giữ
yên như vậy cho đến hai mươi mét tiếp theo thì đột nhiên nghĩ tới: "Vịt
Donald."
Nói xong, cô vô cùng vui vẻ đuổi theo sau Khấu
Túy làm trò: “Vịt Donald, quác quạc quạc quạc quạc."
Khấu Túy dừng lại đưa mắt nhìn Thời Tây, cô
đang rất vui vì tự mình nghĩ ra biệt danh mới, tươi cười để lộ hàm răng trắng,
hai má bị phơi nắng đến ứng hồng.
Cậu mỉm cười, gật đầu nói: "Vậy cũng
được, Vịt Donald mặc dù làm cho người ta phiền toái, nhưng cũng rất vui
vẻ."
Nụ cười của Thời Tây chợt tắt, cô đứng lại.
Cô biết Khấu Túy rất mệt mỏi, đặc biệt không
vui.
Tóc của Khấu Túy đổ mồ hôi, mái tóc mềm mượt
trở nên ẩm ướt và có mùi.
Nhưng nó không phải mùi mồ hôi như những nam
sinh khác, mà là mùi rất nam tính.
Thời Tây cầm một gói khăn giấy nhỏ từ trong
túi đồng phục học sinh, lấy ra một chiếc khăn giấy có mùi thơm thoang thoảng:
"Anh trai, cúi đầu xuống nào."
Khấu Túy đút hai tay vào túi, nghiêng đầu nhìn
cô, đại khái là đoán được cô định làm gì liền chống đầu gối cúi đầu: “Sao vậy,
cậu muốn trùm khăn voan cho anh trai, để anh trai trở thành cô dâu à?"
Thời Tây nói nhỏ: "Vậy phải có màu đỏ
chứ, hơn nữa ai mà dám để cậu làm cô dâu."
Sau đó kiễng chân, dùng khăn giấy lau mồ hôi
trên tóc và cổ cậu.
Trong lớp không có điều hòa nhưng vẫn có quạt,
chỗ ngồi của Khấu Túy đúng lúc có cây quạt bên trên.
Thời Tây vẫn nhớ sự cố giác hơi[1] lần trước
Khấu Túy, sợ rằng cậu sẽ bị trúng gió.
[1]Giác hơi là liệu
pháp y học thay thế dùng áp suất trong một dụng cụ giác gọi là ống giác nhằm
gây sung huyết tại chỗ để giải độc cơ thể, phòng và trị một số chứng bệnh. Động tác của Thời Tây rất nhẹ, mới đầu lau hai
cái cô còn chưa cảm thấy gì.
Bầu không khí dần yên tĩnh, Khấu Túy liền đỏ
mặt.
Thấy cậu hình như không có ý muốn cô dừng lại,
cô liền được voi đòi tiên đưa tay còn lại lên, nhân cơ hội khẽ chạm vào tóc
cậu.
Tóc của Khấu Túy hơi mềm chứ không cứng, màu
cũng không đen tuyền mà có chút màu nâu sẫm của lá cọ già.
Xúc giác trong tay rất êm, cô không nhịn được
vân vê một chút.
Khấu Túy nhìn xuống mũi chân của Thời Tây, cảm
giác tóc bị cô lôi lôi kéo kéo.
Khoảng cách hai người rất gần, cậu đột nhiên
ngửi thấy ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.