Khu vực trang điểm công cộng bên kia cũng rối ren, bởi hôm nay người đến thử vai quá nhiều, Diệp Vi Vi đi qua, không có ai nhìn cô, cô nhìn mấy mấy diễn viên chưa được trang điểm đang chờ đợi và phàn nàn, không khí chen chúc có chút ngột ngạt, lại nhìn những người nổi tiếng có chút tên tuổi có chuyên gia trang điểm riêng đã xông ra, phải biết rằng, trang điểm càng muộn thì cơ hội càng nhỏ, nhỡ như có người thử được đạo diễn đánh giá cao thì những người phía sau phải quay về, cho dù cơ hội này có phải là do may mắn hay không, Diệp Vi Vi cũng không muốn từ bỏ.

Buổi sáng Phong Sở Mạc giúp cô trang điểm nhưng ở trong này chen lấn một lác đã hơi lộn xộn và cô không biết vừa rồi ai trộm véo mình một cái.

Cô cắng răng thật chặt, có nhiều người như vậy, còn lâu mới đến phiên mình, đến lượt mình, có lẽ lúc đó trạng thái kém hơn nhiều.

Diệp Vi Vi cẩn thận quan sát mấy người đã hoá trang xong kia có lẽ là nữ yêu Lục Hồ, nên cô liền đi thẳng đến bàn trang điểm lấy một số đồ trang điểm thường dùng, cô đã học trang điểm chuyên nghiệp được mấy ngày, lúc này, không được cũng phải được.

Lúc Diệp Vi Vi vừa định tự làm, phía sau có giọng nói quen thuộc truyền đến: "Này, đó không phải Vi Vi sao?"

"Vi Vi, cô cũng tới thử vai sao."

Diệp Vi Vi bị lôi ra khỏi đám người, ngẩng đầu liền nhìn lên, thấy Đào Nghệ mặc váy ngắn màu vàng sáng, tóc dài bay bay, dải ruy băng bay lượn, trong thoáng chốc, quả thật có mấy phần tiên khí thanh thuần, đến mức suýt là như không nhận ra cô ta.

"Ừ, tình cờ có một vai diễn thích hợp, tôi đến đây thử vận may."

Cô và Đào Nghệ chỉ ở cùng một đoàn có mấy ngày, thật tình không có gì để nói nhiều.

Huống chi Diệp Vi Vi còn đang vội tự trang điểm.

Chỉ là câu nói kế tiếp của Đào Nghệ làm cô cảm thấy đối phương uống lộn thuốc:

"Vi Vi, không biết cô muốn thử vai nhân vật nào vậy, tôi vừa hay có dẫn theo chuyên viên trang điểm, tôi bên này đã làm xong, cô nói với chị ấy nhân vật muốn thử vai, chị Vu nhất định sẽ làm cho cô rất đẹp."

Chúng tôi thật sự không thân quen lắm, thần kinh cô lớn không có nghĩa là cô ngốc, phải biết rằng, những ngày cuối cô rời khỏi đoàn phim, Đào Nghệ ngáng chân cô không dưới một lần, bởi vì Diệp Vi Vi chưa bao giờ thừa nhận mình có quan hệ đặc biệt với Phong Sở Ca, cũng không có ý giới thiệu cho Đào Nghệ, cố tình để đạo diễn chăm sóc tốt trong những ngày đó cho nên trong lòng Đào Nghệ sớm đã tức giận.

Hôm nay cô ta đến là để thử vai tiểu sư muội, không trùng lịch trình, ai ngờ tình cờ nhìn thấy Diệp Vi Vi ở đó, trong lòng cô ta có hơi bực bội, tại sao Diệp Vi Vi lại may mắn như vậy, vì những người chờ hoá trang thử vai đều là những nữ diễn viên phụ tương đối quan trọng, còn Diệp Vi Vi làm sao có thể tiến vào, lẽ nào lại được Phong Sở Ca mở đường.

Sau khi Diệp Vi Vi rời khỏi đoàn phim, Đào Nghệ chờ không thấy Phong Sở Ca xuất hiện nữa, nghĩ đến năm đó nhiều giáo viên đồng thời khen cô chịu khổ, chịu nghiên cứu, so với cô ta mạnh hơn, thì ngọn lửa dưới đáy lòng không tiên tan.

Diệp Vi Vi, cô dựa vào cái gì! Cô đã là một cái bình hoa không ai nhớ tới, mà cô vẫn dám đến những nơi này thế này để tranh với tôi.

Đào Nghệ lựa chọn quên rằng lần trước hay lần này mình có thể tham gia đoàn phim là do danh tiếng của công ty nhỏ, cô ta đảo mắt, dẫn mấy minh tinh có quan hệ tốt với mình đi qua đó.

Diệp Vi Vi không biết sự căm ghét nghe có vẻ buồn cười mà Đào Nghệ dành cho cô, cô chỉ chưa bao giờ cảm thấy cô ta là bạn mình, cô ta làm vẻ nịnh nọt thân thiết còn cô luôn muốn tránh cô ta, nhưng Đào Nghệ lại liều mạng kéo cô về mình.

"Này, cô làm gì thế?"

Diệp Vi Vi cảm giác bên hông mình đau nhói và theo bản năng liền đẩy cô ta ra.

Cô vẫn nhớ mình không thể dùng sức mạnh nên cố tình giảm sức, chỉ dùng một nửa sức lực để đẩy ra, ai ngờ, tay cô vừa mới chạm vào góc áo Đào Nghệ, đối phương đã phát ra tiếng "ai ui", dù cách xa mười mét cũng có thể nghe được tiếng đó.

Có người nhìn sang bên này, thì thấy Diệp Vi Vi đẩy ngã Đào Nghệ - người đã trang điểm trông như tiên nữ xuống đất.

Trang sức cày tóc rơi vãi, tóc mây bay trước thái dương, đồ màu vàng nhạt trên đất dính một lớp bụi và những giọt nước treo lơ lửng trên mặt Đào Nghệ:

"Vi Vi, tôi biết cô có một số hiểu lầm về tôi, tôi thấy cô bên đó không có ai trang điểm giúp, cho nên mới bảo chị Vu giúp cô thôi mà."

Editor: Alissa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play