Diệp Vi Vi cảm thấy lưng cô bị mắt của những người khác nhìn chằm chằm như bị chích, như thể sắp thiêu rụi cô, cùng với ánh mắt u ám lạnh của hồn ma bị treo cổ, cô trải qua hương vị của một thế giới giữa băng và lửa.
Trước đây, rất nhiều người thích sai cô mua đồ chạy Đông chạy Tây lúc này lại không ai sai cô mua đồ nữa, thay vào đó, khi cô chủ động hỏi, bọn họ lại dùng ánh mắt dò xét quét toàn thân cô, Diệp Vi Vi cảm thấy không thoải mái, cô thà chạy việc lặt vặt cũng không muốn ở đây chịu đựng những ánh mắt kỳ lạ, đặc biệt là ánh mắt của những người phụ nữ sắp làm cô tan chảy, rốt cuộc là làm sao vậy.
Cho đến khi Đào Nghệ đưa cho cô một cuốn tạp chí.
Mặt trên rõ ràng là Phong Sở Ca làm nhân vật trang bìa. Người đàn ông chống cằm bằng cả hai tay và mỉm cười ôn nhu trước ống kính. Những đường nét trên khuôn mặt điển trai của anh ta đủ để khiến đông đảo phụ nữ nhìn vào gương mặt của nhân vật trang bìa để mua loại tạp chí kinh doanh hoàn toàn sẽ không xem, dù xem cũng không hiểu này.
"Vi Vi, cậu cũng thật là. Phong Sở Ca, Phong đại thiếu gia, hiện tại chính là tổng giám đốc của Phong thị. Cậu lặng lẽ quen biết một người đàn ông tốt như vậy, không chịu giới thiệu với chị em chúng ta sao?"
Mặc dù Đào Nghệ đang cười, nụ cười phi thường thân thiện, nhưng Diệp Vi Vi chỉ muốn lùi lại, chị em, bọn họ trở nên thân thiết như vậy từ khi nào vậy? Ngay sau đó, những người phụ nữ vẫn đang quan sát và suy đoán, lập tức vây quanh Diệp Vi Vi.
"Vi Vi, Vi Vi, nói cho chúng tôi biết làm sao cậu biết Phong thiếu gia?"
"Kim Cương Vương lão ngũ!"
"Nghe nói tính tình Phong thiếu gia rất hiền lành. Tuy là tổng giám đốc Phong thị nhưng chưa bao giờ mang tiếng xấu, hơn nữa rất giữ mình trong sạch."
"Diệp Vi Vi, Phong thiếu gia nói cậu từng là vị hôn thê cũ của anh ấy. Có phải cậu đã làm chuyện gì không biết xấu hổ nên mới trở thành người yêu cũ không?"
"Nhìn cậu cũng không đẹp hơn tớ bao nhiêu, Vi Vi, bằng không cậu giới thiệu tớ cho Phong thiếu gia thử xem?"
"Nếu Phong thiếu gia có hứng thú với tớ, tớ nhất định sẽ giới thiệu gặp mặt mọi người, lúc đó tớ nhất định sẽ rất cảm kích cậu."
"Làm thế quái nào mà cậu lại có thể theo đuổi Phong thiếu gia, Vi Vi? Thật là tò mò."
Tò mò, tò mò thì đó cũng là chuyện cá nhân của cô!
Diệp Vi Vi gần như sững sờ trước một đống câu hỏi tưởng như vô ý, nhưng lại vô cùng sắc bén của đám người Đào Nghệ.
Cô chưa bao giờ biết trên phim trường có nhiều người phụ nữ nhàm chán như vậy, ngoại trừ nữ chính Dương Viện còn giữ hình tượng một chút, cô ta chỉ ở một bên nhìn chằm chằm Diệp Vi Vi bằng ánh mắt khinh thường, những người khác đều là nữ diễn viên phụ, nữ pháo hôi, hoặc là nữ chuyên viên trang điểm, nữ nhân viên, đặc biệt là tất cả phụ nữ đều tụ tập xung quanh.
Sắc mặt của Diệp Vi Vi có chút khó coi, tính tình cô trước nay luôn bộc trực, sự khinh thường và mỉa mai của những người phụ nữ này khiến cô sắp bùng phát.
Cô không ngừng tự nhủ mình phải chịu đựng, cộng những người phụ nữ này lại cũng bằng nửa bầu trời trên phim trường khiến cô không thể chịu nổi nữa, Diệp Vi Vi cười nhẹ:
"Tin lời của đàn ông, lợn đều có thể trèo cây, hôn thê cũ? Nếu tớ thực sự trở thành hôn thê của Phong Sở Ca, các cậu nghĩ rằng cho tới bây giờ vẫn chưa có ai biết? Nếu như vậy thì các cậu cảm thấy tớ còn cần mặc những bộ đồ như này sao? Đến nỗi không có được một vai diễn sao?"
Mấy người phụ nữ nghĩ lại, họ cũng nghĩ như vậy. Nếu người như Phong Sở Ca thực sự hẹn hò với Diệp Vi Vi thì không thể nào không có chút tin đồn nào được. Ngay cả Đào Nghệ do một công ty nhỏ dàn xếp đều được chu cấp rất nhiều trang phục đắt đỏ, còn có vai diễn là bạn thân của nữ chính, giống với nhân vật nữ phụ, Phong Sở Ca, chủ tịch nhà họ Phong, đại thiếu gia của gia tộc nhà họ Phong nổi tiếng, không đến mức để người phụ nữ đã từng ở bên anh ta thảm như vậy đi.
Mấy người phụ nữ liếc mắt đánh giá trang phục của Diệp Vi Vi hôm nay, giày là giày thể thao rẻ tiền, quần áo, chiếc váy không nhãn hiệu mua ở quầy hàng, đầu tóc rối bù, nhìn Diệp Vi Vi, mấy người phụ nữ bĩu môi: "Vậy thì tại sao Phong đại thiếu gia còn nói cậu là vị hôn thê, chắc không phải chỉ để cho vui, đúng không?"
"Làm sao bạn biết anh ấy không phải để mua vui?"
Diệp Vi Vi cười nhạo một tiếng, bất đắc dĩ đẩy đám người ra, đi đến bên cạnh đạo diễn, giúp đỡ thu dọn đồ đạc.
"Không đúng nha, thật sự là để cho vui à, tại sao anh ấy không cho tớ làm hôn thê cũ của anh ấy, Diệp Vi Vi, cậu nhất định giấu giếm chuyện gì đó."
Người phụ nữ bị Diệp Vi Vi đẩy ra hét lên.
Ngay sau đó: "Mọi người tập trung lại đó làm gì, nếu không muốn làm thì tránh ra, còn không mau cút lại đây!"
Vừa rồi đạo diễn bận nói chuyện với kỹ sư đạo cụ, không để ý tụ tập bên này, Diệp Vi Vi nghiêng người về phía anh ta, đạo diễn chú ý tới một đám phụ nữ nhàm chán đang nói chuyện phiếm: "Phương Hiểu Văn, cô không có việc gì làm thì học thuộc lời thoại đi, óc lợn nên đọc nhiều lần mới nhớ được, cô cò ngu xuẩn hơn so với đầu lợn, nếu cô dám quên lời, tôi nhất định sẽ bắt cô ăn kịch bản!"
"Chu Tang, tiếp theo là cảnh của cô, sao cô còn không mau đi trang điểm? Chẳng lẽ cô định đóng vai một cô gái hai mươi tuổi với khuôn mặt ba mươi tuổi sao sao?"
"Vương An Phỉ, cô còn không mau đi tập động tác, tay chân không phối hợp, cô đóng vai vũ nữ rồi nhảy điệu cương thi sao!"
Sức bùng nổ của đạo diễn cực kỳ kinh người, nhất là lời nói thô bạo của anh ta, mặt mũi ai cũng tái mét, không dám làm ầm ĩ, thành thành thật thật ai về chỗ người nấy, đừng nói những người phụ nữ này, ngay cả con ma đang chơi trò thắt cổ rất vui vẻ cũng là bởi vì hỏa lực hôm nay của đạo diễn mà sắc mặt tái nhợt, né xa ba mét.
Trước đây, Diệp Vi Vi cũng sẽ nghĩ lời nói của đạo diễn thật khắc nghiệt và đáng sợ, thậm chí chính mình bị mắng máu chó phun đầy đầu, cô luôn muốn đóng đinh vào vai của đạo diễn. Nhưng bây giờ, không khí trong lành, trước mắt là ánh sáng rực rỡ, cô đột nhiên cảm thấy đạo diễn rất đẹp trai.
Editor: Nghiên Di
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT