《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Cũng gần giống như trước đây, bây giờ Trì Dữu cũng ngây người ra nhìn anh khi họ ở trong phòng thiết bị.
Cô vẫn còn nhớ lần đầu tiên tìm thấy anh trong phòng thiết bị. Hôm đó bởi vì muốn trốn mấy bạn nam ngoài cửa cho nên cô quyết định đi vào phòng thiết bị để trốn. Hôm đó, thật trùng hợp là Sầm Lý cũng ở trong phòng và cô lặng lẽ đi đến chỗ anh.
Tuy nhiên, lúc đó cô thậm chí còn không dám đến gần vì sợ mình sẽ mạo phạm đến anh.
Dù nói là không dám đến gần nhưng hai người họ chỉ cách nhau khoảng vài xăng ti mét. Và đó cũng là một trong số ít lần cô được gần gũi với anh khi học cấp ba.
Dù sao đi chăng nữa thì lúc đó, Sầm Lý cũng là một người cực kỳ ưu tú. Không chỉ học giỏi mà còn là một con người hết sức nhã nhặn cho nên anh được rất nhiều người yêu quý, kể cả thầy cô trong trường. Cho nên đó cũng là lý do mà cô chỉ dám nhìn anh từ xa mà không dám đến gần nói chuyện. Cô sợ mình không xứng với anh bởi vì anh quá ư là xuất sắc.
Cho dù muốn lại gần nhưng trong đầu cô cũng chỉ dám nghĩ đến vài lần. Cô không dám nghĩ đến chuyện đó. Và nếu có gặp nhau ngoài đời thực thì cô cũng không dám làm gì.
Nghĩ đến đây, Trì Dữu liền cau mày lại sau đó cô lập tức lấy hết dũng khí rướn người và kiễng chân lên hôn anh trước khi hết pháo hoa. Cô muốn nhân tiện khoảnh khắc này để bày tỏ lòng mình.
Ngay lập tức, Sầm Lý cũng hiểu ra ý của cô cho nên anh cũng đáp lại nụ hôn này của cô. Anh nhắm mắt lại, vòng tay ra sau ôm trọn lấy cô và cúi đầu hôn cô. Lúc này, anh đặt hết tâm tư của mình vào nụ hôn này bởi vì rất ít khi cô chủ động như vậy. truyện được dịch bởi app t y t
Lần trước hai người họ cũng ở trong phòng thiết bị này nhưng cô không dám lại gần anh. Giữa hai người luôn có một khoảng cách gì đó khiến cô chỉ dám đứng từ xa nhìn anh.
Nhưng lần này thì khác. Họ hôn nhau một cách mãnh liệt giống như đang đắm chìm vào nụ hôn mà không quan tâm đến mọi thứ xung quanh. Dù pháo hoa đã hết từ lâu nhưng nụ hôn của họ vẫn chưa kết thúc.
Trong phòng thiết bị của trường, cô đã được hôn chàng trai mà cô thích bao nhiêu năm nay từ khi còn là học sinh. Ngay lúc này đây, một cảm giác lâng lâng bỗng xuất hiện và bao trùm lấy Trì Dữu.
Cô thích hơi thở của Sầm Lý, thích cái cách mà anh dùng lưỡi của mình để xâm nhập vào khoang miệng cô. Mỗi khi đầu lưỡi của anh đi vào khoang miệng, những luồng hơi thở cũng dần dần tiến vào. Tất nhiên là cô sẽ không để yên cho anh làm như vậy mà cũng đáp lại anh rồi hai người họ cứ thế đắm chìm vào nụ hôn. Sau đó cô cảm thấy tay của Sầm Lý dần dần chạm vào người cô và đặt trên eo của mình.
Đã rất lâu rồi cô không được cảm nhận cái cảm giác này nhưng hôm nay, cảm giác ấy đã quay trở lại. Nếu trước đây cô vẫn còn do dự và thậm chí không biết bản thân mình có phải là đang bị anh khinh thường hay không thì bây giờ, cô đã tự tin hơn và không còn do dự, e thẹn như trước đây nữa. Lúc này đây, cô đã dám tiến lên đáp lại nụ hôn ngọt ngào ấy của anh.
Đây không phải là không tôn trọng anh mà nó là sự chiếm hữu.
Thật ra Sầm Lý không phải là mặt trăng hay bất cứ thứ gì hết mà anh cũng là một người đàn ông bình thường như bao người khác. Chỉ là trong lòng cô, anh có chút đặc biệt hơn bọn họ.
Bởi vì trong phòng thiết bị không có camera giám sát cho nên anh ngang nhiên đặt người con gái này lên giá đựng dụng cụ, thiết bị và hôn một cách cuồng nhiệt. Tuy nhiên
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.