《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Cuối tuần này Trì Dữu không về nhà.

Nhưng cô cũng đã nói cho Trì Thiến qua điện thoại di động về việc mình sẽ không về nhà.

Bởi vì hai chị em nói chuyện qua điện thoại nên Trì Thiến cũng không gặng hỏi nhiều bởi cô ấy không muốn làm phiền đến thế giới của hai người trẻ tuổi này. Không phải lúc nào Sầm Lý và Trì Dữu cũng có cơ hội tốt ở bên nhau như lúc này cho nên là một người chị gái thì Trì Thiến cũng hiểu được suy nghĩ của em gái mình. Dù sao thì đợi đến lúc Trì Dữu về nhà, Trì Thiến hỏi cô cũng không muộn, không nên làm phiền đến hai người họ. 

Quả nhiên, đúng như những gì cô ấy dự đoán. Là một người chị gái và cũng như một người dày dặn kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, khi nhìn thấy dáng vẻ của em gái vừa về đến nhà thì cô ấy đã hiểu ra mọi chuyện.

Không thay quần áo cũng không trang điểm, Trì Dữu cứ thế để mặt mộc về nhà. Dù không có một chút phấn hay son nào trên mặt nhưng sắc mặt của cô vô cùng hồng hào, làn da mềm mịn như da em bé. Hơn nữa, đôi mắt long lanh to tròn bước vào nhà một cách chậm rãi.

Nhìn thấy dáng vẻ đó của em gái thì Trì Thiến lập tức tặc tặc lưỡi rồi nói: "Á à, cặp đôi nhỏ!"

Trì Dữu thật sự không biết chị gái mình đang nói cái gì nên chỉ biết gãi gãi đầu và muốn trở về phòng ngay lập tức. truyện được dịch bởi app t y t

"Muốn trốn hả?" Trì Thiến nhanh trí nắm lấy tay cô và nói: "Ra đây để chị hỏi han tình hình nào!"

Bây giờ, sức lực của Trì Dữu còn chưa được khôi phục hoàn toàn thì đã bị chị gái kéo lại hỏi. Bởi vì không thoát ra được cho nên cô chỉ đành hỏi Trì Thiến: "Sao chị lại không đến bệnh viện cùng mẹ?"

Trì Thiến trả lời: "Gần đây mẹ đã tìm một người giúp việc chăm sóc bố rồi. Cô ấy vẫn đang trong thời gian thử việc. Bởi vì có người chăm sóc rồi cho nên chị không cần phải đến bệnh viện nữa."

Bởi vì mẹ Trì không muốn làm ảnh hưởng đến công việc của hai đứa nhỏ nhà mình. Hơn nữa, bà cũng muốn Trì Thiến và Trì Dữu quay lại Thâm Thành tiếp tục làm việc, không cần phải vì chăm sóc bố mà bỏ bê công việc. Trước đây bà ấy luôn phàn nàn rằng tiền thuê người chăm sóc người bệnh quá đắt cho nên không dám thuê. Nhưng bây giờ, vì tương lai của hai đứa con gái nên bà quyết định tìm thêm một người chăm sóc cho bố Trì để hai đứa có thể yên tâm đi làm.

Tiền tìm và thuê người chăm sóc là do mẹ Trì trả. Mặc dù hai đứa con muốn trả cho mẹ mình nhưng bà nhất quyết không nhận. Bà nói rằng chi phí ở Thâm Thành rất cao cho nên hai đứa cứ giữ lấy để chi trả cho cuộc sống. Những người trẻ tuổi thường sẽ phải tiêu nhiều tiền hơn người già cho nên mẹ Trì không muốn nhận số tiền mà hai đứa con gái cho.  

Trì Dữu tiếp tục chuyển chủ đề để Trì Thiến quên đi mục đích ban đầu của mình: "Vậy tại sao chị lại không đi cùng anh Viên Áng?"

Trì Thiến lập tức chỉ tay vào cánh cửa phòng đang đóng chặt của cô ấy và nói: "Anh ấy đang ở trong phòng họp trực tuyến kia kìa. Từ khi hai bọn chị xin nghỉ phép để về nhà thì tất cả công việc đều bị bỏ sang một bên. Thậm chí còn chẳng ai thèm quan tâm đến nó nữa."

Trì Dữu ồ lên một tiếng như đã hiểu ra mọi chuyện. Quả thật, mặc dù cuối tuần cô ở nhà Sầm Lý không có việc gì làm nhưng anh sẽ luôn tranh thủ thời gian rảnh, đi ra khỏi chiếc giường thân yêu và mở máy tính cùng với sổ ghi chép của mình ra để xử lý nốt công việc thông qua internet. Không cần đến công ty nhưng anh vẫn có thể xử lý được tất cả công việc còn đang dang dở.

"Thôi được rồi. Em đừng có mà chuyển chủ đề nữa. Mau ra ghế sô pha ngồi để chị hỏi một vài câu."

Trái ngược hoàn toàn với sự nhiệt tình của Trì Thiến thì Trì Dữu chỉ đành bất lực nói: "Chị có thể để em đi tắm rồi thay quần áo trước được không?"

Nghe thấy em gái nói vậy thì Trì Thiến có chút kinh ngạc: "Em chưa tắm ở nhà bạn trai của em à?"

"Tắm rồi nhưng chưa thay quần áo. Vì vậy bây giờ em muốn tắm lại cho người đỡ khó chịu." Trì Dữu trả lời nhưng chợt nhận ra có điều gì đó không đúng cho nên nhanh chóng phản ứng lại và phủ nhận: "Không đúng! Tại sao em lại phải tắm ở nhà anh ấy chứ?"

Trì Thiến cười khẩy một cái rồi nói: "Ôi trời ơi, đừng có giả vờ nữa. Trước đây em đã từng nói là sau một tháng em sẽ chia tay cậu ấy. Nhưng bây giờ thì sao? Chị không tin là em có thể trụ được."

Trì Dữu thở một hơi dài.

Chị gái của cô sao có thể đoán đúng được đến như thế chứ?

Còn cả Viên Áng và Sầm Lý nữa. Mỗi lần cô định mở miệng nói gì thì hai người họ đều đã đoán được những gì cô định nói rồi. Chẳng lẽ đây là chỉ số thông minh của những người học giỏi hay sao? Không chỉ có thành tích xuất sắc mà khả năng suy luận vấn đề của hai người họ cũng vô cùng lợi hại.

Trong khi Trì Dữu đang tắm, Viên Áng vốn dĩ đang ở trong phòng vì nghe thấy tiếng động cho nên lập tức đi ra ngoài xem là ai.

"Em gái về rồi à?" 

"Ừ, về rồi." Nói xong thì Trì Thiến lập tức dặn dò Viên Áng: "Một lúc nữa hai bọn em có chuyện phải nói riêng với nhau. Anh cứ ngồi yên ở trong phòng, đừng có ra ngoài nghe lén. Nghe rõ chưa?"

Viên Áng không cần nghĩ nhiều nhưng cũng có thể đoán câu chuyện của hai chị em nhà này liên quan đến ai.

Anh ấy có thể chắc chắn một điều rằng hai người họ chuẩn bị nói về người em rể tương lai - Sầm Lý.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến trước đây bản thân anh cũng là người đã từng trải qua những chuyện như Sầm Lý chuẩn bị trải qua thì lại cảm thấy vô cùng vui mừng vì cuối cùng anh cũng có người đồng hành.

Viên Áng không nói gì mà lập tức đi vào phòng.

Đợi đến lúc Trì Dữu tắm xong và thay một bộ quần áo mới đi ra thì cuối cùng, Trì Thiến cũng bắt đầu hỏi han cô em gái này.

Trì Dữu giải thích một cách qua loa, vụng về. 

Nhưng dường như điều này cũng không thể qua được mắt Trì Thiến. Hơn nữa, cô ấy còn cảm thấy thái độ này của Trì Dữu không đúng cho lắm cho nên đã thẳng tay đánh vào đầu cô.

"Em nghĩ lại xem. Lúc trước không phải em cũng dùng thái độ tiêu cực này để hỏi chị à? Thậm chí, suýt chút nữa là em hỏi đến chuyện trên người của Viên Áng có mấy cái nốt ruồi rồi ấy chứ. Chị nói cho em biết, em đừng bao giờ nghĩ đến việc trả lời qua loa để qua mắt chị."

Lúc này nghĩ lại, Trì Dữu thật sự cảm thấy hối hận vì lúc đó đã quá nhiều chuyện. Sao lúc đó cô lại có thể nhiều chuyện đến mức hỏi đến cùng chuyện của Trì Thiến và Viên Áng cơ chứ? Đúng thật quả báo đến sớm mà.

Đối với loại chuyện này, những người ngoài cuộc sẽ thường cảm thấy nhiệt tình hơn người trong cuộc. Lúc trước cô cũng vậy, lúc hỏi về chuyện của người khác thì vô cùng hào hứng nhưng bây giờ khi bản thân mình bị hỏi thì lại cảm thấy rất khó chịu.

Đột nhiên Trì Thiến lại hỏi cô một điều cực kỳ quan trọng: "Cậu ấy có đeo bao cao su không?"

Trì Dữu gật đầu: "Có."

"Vậy thì tốt." Trì Thiến cũng gật đầu rồi nói một cách nghiêm túc: "Chị biết bây giờ hai đứa cũng không tiến triển nhanh như vậy. Cho nên chị chỉ muốn nhắc cho em biết rằng bây giờ em chưa muốn mang thai thì tốt nhất vẫn nên sử dụng bao. Dù sao thì cảm giác khi đeo và không đeo nó cũng không khác gì nhau đâu. Nếu một ngày cậu ấy dỗ em và nói rằng đeo thứ này vào sẽ không thoải mái thì em nhất định phải từ chối ngay lập tức. Đừng vì mấy lời ngon ngọt mà phạm phải sai lầm. Tất cả mọi sai lầm có thể được giải quyết và tha thứ nhưng chuyện này rất khó giải quyết, nó sẽ khiến em hối hận. À còn nữa, nếu cậu ấy vẫn nhất quyết không nghe theo lời em thì em phải đi ra khỏi giường ngay. Nghe rõ chưa?" 

Nghe thấy những lời này của Trì Thiến thì Trì Dữu cảm thấy hơi ngạc nhiên. Mặc dù chuy�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play