《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
“Tên họ Sầm kìa, cậu là học sinh tiểu học à?”
Trần Hướng Bắc bị anh chọc tức tới mức bật cả
cười.
Sắc mặt của Sầm Lý rất tệ, anh bị Trần Hướng
Bắc hung hăng chặn trước cửa, khi nghe Trần Hướng Bắc tức giận hỏi anh, anh cau
mày, quay đầu lại che miệng, bắt đầu ho.
Từ ngày rời thành phố Thâm Thành đến đây đã
bao nhiêu ngày rồi mà anh vẫn chưa khỏi.
Trì Dữu vội vàng nói: "Mau nằm xuống đi,
em đi lấy nước cho anh."
Cô kệ Trần Hướng Bắc, tạm thời đặt cháo sang
một bên, kéo Sầm Lý trở lại giường để nằm xuống.
Trần Hướng Bắc chỉ đứng bên cạnh nhìn cô chăm
sóc Sầm Lý, anh ấy thực sự rất khó chịu nhưng anh ấy không ngăn cản vì anh ấy
nhận ra rằng tên họ Sầm đang ốm nặng.C a l an t h a - T Y T
Trì Dữu đứng trước máy lọc nước để lấy nước
cho Sầm Lý, sau đó Trần Hướng Bắc bước tới, nhìn cô chằm chằm, trầm giọng hỏi:
“Không lẽ em thật sự tin những gì cậu ta nói à? Tôi chỉ muốn lấy nước cho cậu
ta thôi.”
Anh ấy vừa nói Sầm Lý là học sinh tiểu học,
bây giờ anh ấy cũng giống như một học sinh tiểu học, vội vã giải thích cho bản
thân, khiến cô tin tưởng vào anh ấy.
Trì Dữu nói: “Tôi biết.”
Giọng điệu Trần Hướng Bắc khó chịu: "Em
biết cái gì?"
Trì Dữu đứng trước máy lọc nước, ngẩng đầu.
"Tôi biết anh muốn lấy nước cho anh ấy,
tôi cũng biết Sầm Lý cố ý nói như vậy."
Trần Hướng Bắc sửng sốt, không hiểu nói:
"Vậy sao em không nói cậu ta?"
"Anh ấy bị bệnh, tôi nên nói gì
dây?" Trì Dữu bất lực nói: "Vốn chỉ có một mình anh ấy ở nhà, nhưng
có thêm chúng ta khiến căn nhà ồn tới mức anh ấy không thể nghỉ ngơi."
Sau vài giây im lặng, Trần Hướng Bắc đột nhiên
hỏi cô: "Vậy nếu hôm nay tôi bị ốm, cậu ta quấy rầy tôi nghỉ ngơi, em có
nói cậu ta không?"
Trì Dữu chưa kịp nói, anh ấy đột nhiên lại cáu
kỉnh cắt ngang lời cô, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Thôi, cậu ta là bạch nguyệt
quang, người mà em thầm yêu nhiều năm, tôi là cái rắm."
Biểu cảm của Trì Dữu thay đổi.
"...Sao anh biết?"
Bởi vì đang khó chịu, Trần Hướng Bắc đã sơ ý
nói lộ chuyện này, nhất thời cứng họng.
Trì Dữu chưa bao giờ nói với anh ấy về chuyện
thời cấp ba của cô với Sầm Lý. Anh ấy hoàn toàn vô ý thấy file lưu trữ liên
quan tới người cô yêu thầm lúc còn học đại học.
Thấy Trần Hướng Bắc không trả lời, Trì Dữu hỏi
lại lần nữa, giọng điệu lần này nghiêm túc hơn trước một chút.
Trần Hướng Bắc biết không thể giấu cô, vì vậy
chỉ có thể nói cho cô biết lý do.
Anh ấy lo Trì Dữu sẽ tức giận nên anh ấy cẩn
thận thăm dò, nhưng Trì Dữu chỉ cau mày, im lặng, sau đó thở dài.
"Sau này thật sự không thể tùy tiện đăng
bất cứ điều gì trên Internet."
Cô chán nản nhìn Trần Hướng Bắc, hỏi: “Nếu đã
thấy, vậy anh có nhớ tôi đã viết gì không?"
Trần Hướng Bắc bất ngờ, lắc đầu: "Thứ do
em viết, sao lại hỏi tôi?"
"Tôi viết khi còn là sinh viên năm nhất.
Đã bao lâu rồi? Sao tôi nhớ được? Hơn nữa hôm đó tôi đã xóa đi rồi, không hề
chụp ảnh màn hình."
Cô thậm chí không nhớ những gì cô đã viết,
đúng là vô tâm.
Trần Hướng Bắc không ngờ, anh ấy kinh ngạc:
"Em xoá rồi? Sao lại xoá?”
Trì Dữu nói thật: "Vì lúc đó tôi rất tức
giận, cảm thấy mình bị chơi xỏ nên đã xóa đi."
Có lẽ Trần Hướng Bắc đoán được Sầm Lý đã làm
sai gì đó, sau đó trong lúc tức giận cô đã xóa nó đi.
Bởi vì Trần Hướng Bắc cũng từng nếm thử sự tàn
nhẫn của cô, lúc đầu bọn họ chỉ xảy ra mâu thuẫn vì chuyện ra nước ngoài, tính
tình thiếu gia nổi lên, trong cơn tức giận anh ấy đã nói chia tay, khi anh ấy
thấy mắt cô đỏ hoe, anh ấy không thể cười như này thường nữa, lòng hư vinh của
đàn ông được thỏa mãn trong khoảnh khắc đó.
Tuy nhiên, chưa được vài ngày Trần Hướng Bắc
đã hối hận, khi tìm cô đã muốn.
Rõ ràng người nói chia tay là anh ấy, nhưng
người tuyệt tình nhất là cô, cô chặn mọi thông tin liên lạc của anh ấy, cấm tất
cả bạn bè lên tiếng cho anh ấy, nếu không cô sẽ chặn cả họ.
Cô đối xử với anh ấy rất tàn nhẫn, còn tên họ
Sầm thì sao?
Trần Hướng Bắc hỏi: "Bây giờ thì sao? Em
hối hận vì xoá nó đi à?”
"Tôi không biết, giờ anh ấy bị bệnh nặng
không liên quan đến tôi, mặc dù hôm nay mẹ anh ấy gọi tôi tới, nhưng tôi biết
rõ nếu tôi thật sự không muốn tới, không ai có thể ép buộc tôi."
Biết nhau nhiều năm như vậy, Trần Hướng Bắc
hiểu rất rõ tiểu oan gia này.
Trước nay cô luôn là một người rất thẳng thắn,
cắt đứt sạch sẽ, sẵn sàng từ bỏ, một khi cô do dự với chuyện gì hoặc ai đó, có
thể thấy chuyện đó hoặc người đó chắc chắn rất đặc biệt đối với cô.
Cô có thể không do dự từ chối Trần Hướng Bắc,
nhưng cô không thể để mặc Sầm Lý.
Cô không hối hận, nhưng cô không thể nhẫn tâm.
Trì Dữu rót nước xong, cô định mang cho Sầm Lý
thì Trần Hướng Bắc bất ngờ giật lấy cốc nước từ tay cô.
"Để tôi đi, tôi mang cả cháo vào, hai
người ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.