Anh trai Chương Thông của Chương Quyên là một người đầu hói, em trai Chương Hậu có phần mang phong cách của con người Địa Trung Hải. Tuổi tác của hai người họ không hơn kém Giang Lỗi bao nhiêu nhưng Giang Lỗi trông có vẻ trẻ hơn hai bọn họ tầm những mười tuổi.
Giang Tiêu nhìn từ cái trán sáng bóng loáng trên đầu hai người cậu kia của Giang Hạo An rồi quay sang nhìn lên cái đầu tạm thời vẫn được coi là tóc tai rậm rạp Giang Hạo An rồi nheo mắt lại.
Giang Hạo An đang nói chuyện thì nhạy bén phát hiện ra ánh mắt của anh, qua một lúc sau hắn ta mới phản ứng lại và hiểu ra được ánh mắt của Giang Tiêu là có ý gì rồi không mấy vui vẻ trừng anh một cái.
Hai cánh tay đặt trên đầu gối của Giang Tiêu xoè tay ra với hắn ta.
"Hai năm nay Hạo An làm việc ở công ty cũng không tồi, từ lúc bắt đầu đã rất nhanh nhẹn." Giang Tiêu không tiếc lời khen ngợi Giang Hạo An: "Tiêu Tiêu ấy à, Tiêu Tiêu cái gì cũng không biết, nếu thành tích học tập của nó có thể tốt bằng một nửa anh nó thôi là tôi đã cảm tạ trời đất lắm rồi."
"Đứa nhỏ vẫn còn bé, không cần phải vội." Chương Thông cười ha hả nói: "Thằng nhóc kia nhà anh cũng vậy, ngày nào cũng bị giáo viên gọi cho phụ huynh nhưng lớn hơn chút thì ổn rồi."
Chương Hậu đặt chén trà xuống, khuôn miệng rộng cười như sắp rách đến tận mang tai làm cho nốt ruồi ở khoé miệng run run: "Đúng rồi anh rể, cái hạng mục mà trước kia em có nhắc đến với anh. Đúng, chính là chia phần và cổ phần của cái câu lạc bộ kia…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play