Ở ngõ Bình An và thôn Mạnh đều có người. Đương nhiên đám
người này tới đây để tìm Phó Thanh Chu tính sổ nhưng Giang Tiêu đã 'may mắn'
gặp được bọn chúng.
Anh không thể nào ưa nổi việc đánh nhau vì đánh nhau sẽ gây
đau đớn và bị thương. Dù vậy nhưng trong những năm tháng áp lực anh vẫn luôn
đánh nhau bằng cả mạng sống của mình.
Sau đó anh mới dần tu thân dưỡng tính, mỗi lần đánh nhau đều
là bất đắc dĩ mà hình như lần nào cũng là vì Phó Thanh Chu.
Giang Tiêu đá văng người bên cạnh rồi bắt đầu xông lên,
trong đáy mắt hiện lên một ánh nhìn tàn nhẫn.
……
"Anh ơi, khi nào thì chúng ta lại đến nhà anh Giang
Tiêu chơi ạ?" Phó Trí ngồi trên ghế hỏi.
Gương mặt của Phó Thanh Chu bị ánh sáng xanh từ màn hình máy
tính chiếu vào đến mức phát sáng trong bóng tối, bàn tay đang gõ phím của anh
cũng dừng lại: "Em nhớ cậu ấy à?"
"Vâng." Phó Trí gật gật đầu, ngay cả Ultraman
trong máy tính cũng không còn thú vị nữa: "Anh ơi, nơi này vừa ồn ào mà
lại còn có mùi thuốc lá nữa. Em thích xem tivi ở nhà anh Giang Tiêu, vừa sạch
sẽ vừa không ồn ào."
Đây không phải là nhớ Giang Tiêu mà là nhớ tivi nhà Giang
Tiêu mới đúng.
Ultraman:
một nhân vật trong loạt phim siêu nhân nổi tiếng của Nhật Bản, ở Việt Nam còn
được biết với cái tên Siêu nhân điện quang. Phó Thanh Chu cúi đầu đọc sách ở bên cạnh thằng bé nhưng đọc
mãi mà ngay cả một chữ cũng không thể lọt vào trong đầu: "Phó Trí, em có
muốn ở gần Giang Tiêu hơn một chút không?"
"Gần hơn một chút ạ?" Phó Trí nghiêng đầu:
"Là ở đâu cơ anh?"
"Ở chung một khu với cậu ấy." Phó Thanh Chu lại
lật thêm một trang sách nữa: "Nếu may mắn thì có thể ở chung một tòa
nhà."
Phó Trí vui vẻ nói: "Vậy nếu như anh bận thì em có thể
đi tìm anh Giang Tiêu để chơi cùng rồi! Mình còn có thể cùng anh Giang Tiêu ăn
sáng rồi ăn tối và đi dạo bộ với nhau nữa!"
"Được rồi, nếu em đã muốn như vậy thì…" Phó Thanh
Chu gấp sách lại: "Chúng ta sẽ chuyển nhà nhé."
"Chuyển nhà ư!" Phó Trí kích động đứng lên nhưng
được một lát thì lại nhíu mày: "Mà anh ơi, nhà chúng ta hết tiền
rồi…"
Không đợi Phó Thanh Chu mở miệng thì cái đầu nhỏ của thằng
bé bỗng nhiên lóe lên một tia sáng: "Nhưng mình có thể đi tìm chị dâu để
vay tiền mà!"
Tìm chị dâu để vay tiền rồi chuyển nhà là thằng bé và anh
trai có thể ở cùng anh Giang Tiêu rồi!
Phó Thanh Chu nhớ tới chuyện Giang Tiêu nói hắn là 'bạn bè
bình thường' thì cứ nhìn chằm chằm vào màn hình rồi nói: "'Chị dâu' của em
còn chưa thông suốt đâu."
"Thông suốt là cái gì ạ?" Phó Trí không hiểu lắm.
"Cậu ấy không thích anh." Phó Thanh Chu nói.
"Ơ…" Phó Trí ra dáng thở dài: "Anh thật là
đáng thương."
Phó Thanh Chu quay đầu nhìn về phía thằng bé.
"Các bạn nữ ở lớp hoa hoa của em đều rất thích em, bạn
gái xinh xắn nhất là Tử Hàm cũng nói bạn ấy sẽ làm cô dâu của em trong tương
lai." Phó Trí ra vẻ dặn dò hắn: "Anh phải cố gắng lên nha."
Phó Thanh Chu nhìn chằm chằm vào thằng bé mấy giây: "Em
không thích Ultraman nữa à?"
"Em thích nhưng em không thể lấy Ultraman làm vợ
được." Phó Trí tỉnh táo nói: "Anh ngốc quá đi."(AbilenexTYT)
Mặt Phó Thanh Chu vẫn không thay đổi gì, hắn đưa tay qua
xoay đầu thằng bé.
……
Giang Tiêu ném cây gậy trong tay đi rồi nghiêng đầu nhổ một
ngụm nước bọt có lẫn cả máu. Anh túm lấy tóc của tên tóc đỏ sống dở chết dở
đang nằm trên mặt đất kia lên sau đó nhếch khóe miệng hỏi: "Thế nào, mày
hài lòng với sự ra vẻ của tao chứ? Hửm?"
Têm tóc đỏ bị đánh bầm dập hết cả mặt mũi, không ai biết hắn
ta đang lẩm bẩm cái gì.
"Mày nhớ cho kỹ, tao là Giang Tiêu." Giang Tiêu
lạnh lùng nói: "Mặc kệ là mày đang trả thù hay là đang theo dõi ai, sau
này có chuyện gì thì cứ đến tìm tao. Nếu để tao thấy mày đến tìm Phó Thanh Chu
gây phiền phức thêm một lần nữa thì tao sẽ giết chết mày."
Tên tóc đỏ khó khăn mở mắt.
"Chúng mày cứ tiếp tục lăn lộn đánh nhau như vậy thì
sau này lấy cái gì để nuôi sống vợ con đây? Đánh nhau là có thể trả hết tiền
nhà tiền xe à?" Giang Tiêu vỗ vỗ lên mặt hắn ta: "Nếu nhàn rỗi không
có việc gì thì tìm nhà máy mà đi làm đi."
Tên tóc đỏ không nhúc nhích, hắn ta cho rằng mình đang nghe
lầm.
"Tao đang nói chuyện với mày đấy, mày có nghe thấy
chưa!" Trong giọng nói trầm thấp của Giang Tiêu mang theo sự uy hiếp.
Tên tóc đỏ cắn răng gật đầu: "Biết… biết rồi."
Giang Tiêu ném hắn ta xuống đất, nhiều người ngã ngổn ngang
trong con ngõ nhỏ còn Giang Tiêu chỉ c� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).