“Minh Nguyệt là vợ ta, dù cho nàng ấy có biến thành như thế nào, ta đều sẽ nhận ra nàng.”
___________
Thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất, mảnh sứ Thanh Hoa văng khắp nơi, ruồi bọ vo ve bay tới bay lui, Thẩm Vấn Hành chịu đựng một hồi lâu, cuối cùng không chịu nổi nữa, chạy ra phía giếng trời nôn một trận. Bên cạnh quầy tính tiền có đặt vài chậu hoa đỗ quyên đỏ rực, nở bung như những đốm lửa, dưới đất cũng một mảng đỏ au, là máu của lão chưởng quầy lúc bị chém ngã đã bắn ra.

Tư Đồ Cẩn nhíu chặt mày, vừa lật thi thể lên xem vừa nói: “Thủ đoạn của thích khách này cực kì tàn nhẫn, toàn bộ đều là một đao trí mạng, không chút dây dưa dài dòng. Bên dưới tra được tháng trước Vương công công có tìm cớ bắt vài người giang hồ, nhốt lại trong lao rồi đánh chết, chỉ sợ đây là do mấy người giang hồ muốn trả thù, góp tiền mời thích khách Già Lam ra tay.”

Thẩm Vấn Hành nôn hết nước chua trong bụng mới quay lại tiếp lời: “Vậy cũng đáng đời. Vương thái giám này năm trước vừa nhận một đứa con trong đám thân thích làm con thừa tự, chẳng bớt lo được tí nào, tên này có tiếng là tiểu bá vương chốn câu lan mái ngói, kỹ nữ trên sông Tần Hoài mà hắn tiếp xúc có thể sắp thành mười tám vị La Hán, thiếu nợ khắp nơi. Của cải dành dụm hơn mười năm của Vương thái giám đều bị hắn moi đi hết, không còn cách nào khác mới nghĩ đến đám người giang hồ kia. Không ngờ lại mất cả mạng, thật là không đáng.”

Thẩm Quyết liếc mắt nhìn cậu, thấy hoa văn trên đầu gối Thẩm Vấn Hành dính mấy vệt nước, bèn ghét bỏ lấy quạt che mũi nói: “Đi ra chỗ khác, tránh xa ta một chút.”

Thẩm Vấn Hành biết đốc chủ nhà mình ưa sạch sẽ, không nhìn nổi mấy thứ bẩn thỉu nên biết điều nhích sang phía bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play