“Mong con không bị đao kiếm hủy hoại, không nhiễm gió mưa, ở nơi sâu nhất của đêm dài đằng đẵng, cuối cùng cũng sẽ gặp được ánh bình minh.”
__________

Tuyết rơi đầy trên núi, Hạ Hầu Liễm trùm áo khoác ôm đầu gối ngồi dưới hiên nhà ngắm bông tuyết bay lất phất như hoa lê. Bình thường tới giờ này mẹ đã về lâu rồi, bà cô kia sợ lạnh, không muốn ra đường vào mùa đông, chỉ muốn làm tổ trong ổ chăn. Thế nhưng bây giờ tuyết trên núi rơi càng lúc càng lớn rồi, mà vẫn chưa thấy bóng dáng mẹ hắn đâu.



Hẳn là người có mang “bọc” theo đúng không? Lúc người rời đi, lá đỏ phủ khắp ngọn núi, người xách bầu rượu, khiêng đao nghênh ngang đi vào cánh rừng lá đỏ, tựa như bước vào ngọn lửa vô tận. Hạ Hầu Liễm dặn nàng nhớ mang “bọc” theo, “bọc” là người tiếp ứng mà Già Lam phái đi theo thích khách, nếu thích khách thành công hoặc thất bại, “bọc” sẽ xuất hiện yểm hộ thích khách đào tẩu. Có được một thích khách đủ tiêu chuẩn thực sự quá hiếm hoi, nhất là tuyệt thế danh đao như Hạ Hầu Bái, nếu có bất kỳ thích khách nào gặp sự cố thì đó là một tổn thất không nhỏ đối với một tổ chức nghèo nàn như Già Lam. Hạ Hầu Bái không quay đầu lại, nàng chỉ vẫy tay, thề thốt hôm nay nhất định sẽ mang “bọc” theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play