“Nếu ngươi có cơ hội xuất cung, vẫn quy tắc cũ, đến nơi cao nhất trong thành, đặt Tĩnh Thiết ở đó, mẹ ta sẽ đến tìm ngươi. Bà ấy tên Hạ Hầu Bái, rất xinh đẹp, có điều tính cách hơi kì quái. Ngươi không cần phải nói gì nhiều, cứ nói Tiểu Liễm bất hiếu, không thể dưỡng lão cuối đời cho bà ấy,…”
______

Khi Thẩm Quyết đưa Ngụy Đức đến Lưu Ly Môn, trời đã tối hẳn, những vì sao treo trên cao. Ngụy Đức đạp lên Tiếu Diêm đang quỳ bên cạnh xe ngựa, bước lên xe, kéo theo đoàn xe uốn lượn di chuyển.

Nhị đương đầu của Đông Xưởng thì có tác dụng gì chứ, vẫn phải làm đá kê chân của Ngụy Đức thôi.

Ánh mắt Thẩm Quyết u ám, sửa sang lại y quan, men theo đường đi trong cung quay về nội đình. Vì ở trị phòng thảo luận mà đến bây giờ y vẫn chưa ăn cơm. Từ sau khi ra khỏi Càn Tây Tứ Sở, đã nhiều ngày rồi y chưa gặp Hạ Hầu Liễm. Ngày mai là rằm tháng bảy của Trung Nguyên, trong cung chồng chất việc vặt cần phải làm, Thẩm Quyết suy nghĩ một lúc rồi lấy hai phần cơm.

Giờ đây thân phận của y đã khác, thiện phòng đặc biệt giữ cơm lại cho y, không cần tranh giành tới lui với những thái giám khác. Y lấy phần sủi cảo nhân tôm Hạ Hầu Liễm thích ăn, đi về phía Càn Tây Tứ Sở.

Lãnh cung vẫn trông lạnh lẽo như cũ, đèn lồng đã lâu chưa đổi, bụi bặm rơi đầy trên giấy da trâu[1] cũ kỹ làm ánh đèn càng thêm mông lung như một giấc mộng. Hoa cỏ bên đường đã lâu không cắt tỉa bò đầy trên lối đi, thảm thương níu lấy góc áo người qua kẻ lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play