Quả nhiên cơm nước ngày hôm sau đều là đồ thiu, mặt Lưu Đắc Ý bị thương không chịu ra gặp người khác, lúc tiểu thái giám đưa thực hạp cho Thẩm Quyết, y lặng lẽ nhét một nắm bạc vụn cho hắn, tiểu thái giám ước chừng số bạc, cười nói: “Thẩm công công luôn luôn là người nhanh nhạy.” Nói xong thì rút một thực hạp* nho nhỏ từ dưới bàn ra đưa cho Thẩm Quyết, sau đó đẩy một nửa số bạc về, nói, “Ngày mai ngươi đến ta vẫn sẽ chuẩn bị cho ngươi, không cần bạc của ngươi nữa, chỉ có điều ta chỉ cho ngươi phần của một người.”
*Thực hạp: hộp đựng cơm, đồ ăn.
Thẩm Quyết xách thực hạp đi về, Cao phi cắm lông gà ngũ sắc sặc sỡ đầy đầu, ngồi chồm hổm trên ghế đôn, giống hệt một con gà trống trang điểm rực rỡ. Thẩm Quyết thấy quái gở nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục bày đồ ăn lên, Cao phi vui vẻ cầm đũa lên gắp một miếng, vừa bỏ vào miệng đã lập tức nhổ toẹt xuống đất, miệng mắng chửi: “Khá lắm tên khốn nhà ngươi, muốn độc chết bổn cung sao!?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.