Giang Chiết Liễu không thể chống đỡ quá lâu.

Y đã quá mệt mỏi, mệt mỏi và đau đớn, y nhanh chóng mất ý thức khi dựa vào vai của Văn Nhân Dạ.

Linh khí được đổ vào cơ thể của y dần dần tiêu tan cùng với những khôi phục mà y đã tích tụ được. Lại một lần nữa vượt qua đỉnh vạn trượng, nhưng số lần y leo lên cũng quá nhiều rồi.

Y ngủ một giấc rất lâu.

Khi Giang Chiết Liễu mở mắt ra, trước mắt là một mái nhà dữ tợn hoa lệ, trang trí phía trên được làm rất tốt, chất liệu quý giá, kỹ xảo cao siêu, nhưng lại không theo kịp thẩm mỹ, đầy khí tức hoang dã không thay đổi.

Là Kinh Sơn điện.

Giang Chiết Liễu quay đầu, y vừa mới động thì cảm giác toàn thân đều giống như bị bánh xe cán qua mấy lần, không biết gãy mấy cái xương. Vết bầm tím trên da thịt cũng vô kể, nhưng hình như đều đã được bôi thuốc mỡ, bề ngoài đã khôi phục rất nhiều, chỉ còn lại những vết máu ứ đọng sâu chưa tan.

Y đau đến nhíu mày, tầm mắt nhìn sang bên cạnh, thì nhìn thấy một cái đầu nhung tờ gối bên cạnh, kết cấu sợi tóc vừa thô vừa cứng, nằm sấp bên cạnh y.

Ngay khi Giang Chiết Liễu hơi di chuyển, phát ra tiếng vang rất nhỏ, thì cái đầu lông tơ nâng lên.

Ánh mắt hai người đối diện nhau.

Không khí hơi yên tĩnh, sau đó Giang Chiết Liễu bị đối phương ôm lấy.

Văn Nhân Dạ im lặng ôm lấy y, không dùng nhiều sức, dường như là sợ đụng phải vết thương chưa lành trên người y. Khuôn mặt đối phương chôn trên vai Giang Chiết Liễu, một lúc lâu cũng không nói gì.

... Mang theo một chút khí tức tự bế.

Giang Chiết Liễu giơ tay sờ sờ đỉnh đầu hắn, rõ ràng là hắn bị thương nặng hơn, nhưng sao y lại có cảm giác Tiểu Ma Vương có chút khó chấp nhận.

Văn Nhân Dạ thực sự rất khó chấp nhận.

Mặc cho ai vừa mở mắt ra đã nhìn thấy đạo lữ của mình cả người đầy máu nhìn mình, thì đều đánh sâu vào trong thể xác và tinh thần.

Cả người hắn đều choáng váng, nếu như nói lúc trước xem như đầu óc hắn không tốt, thì ngày đó hoàn toàn bối rối, gần như không biết phải làm sao.

Nghe tin Văn Nhân Dạ ôm Giang Chiết Liễu trở về, Công Nghi Nhan và Thường Càn còn lấy đó làm chuyện lớn. Tôn chủ của bọn họ vừa gặp phải loại tình huống này, thì biểu hiện rất khủng bố, cả người đều toả ra áp suất thấp không thể tiếp cận.(MNXX x TYT)

Loại áp thấp này kéo dài rất lâu, mãi đến khi Dư Tàn Niên nói với Văn Nhân Dạ tình huống của cây liễu nhỏ, hắn mới thoáng hòa hoãn lại một chút, nhưng vẫn không chịu để đối phương rời khỏi tầm mắt của mình, luôn ở bên cạnh canh giữ.

Giống như hắn ở bên cạnh nhìn thì đối phương có thể sớm khôi phục.

Trong mấy ngày nay, Văn Nhân Dạ đã kiểm điểm sâu sắc với hành vi hắn làm ra

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play