Đầu Quả Tim Có Một Mỹ Nhân Ốm Yếu

Chương 78


8 tháng

trướctiếp

Hà Sở Tự cũng cảm thấy hơi buồn nôn đối với việc mình thu thứ như vậy vào trong cơ thể.

Chẳng qua lúc ông ta luyện hóa đạo chủng, đó chỉ là một đạo chủng bình thường, nhưng ông ta vẫn chưa luyện hóa tốt, thì đã bị Trương Thừa Chi cướp đi.

Tiếng đàn vỡ vụn gợn sóng, từng tầng từng tầng truyền đến xung quanh, ngay cả Hà Sở Tự cũng cảm thấy đầu óc kêu ong ong, ông ta nhìn thoáng qua Giang Chiết Liễu đang ôm ngực nôn khan, ông ta cũng có chút thở không nổi, nhịn không được cúi người nói: “Giang tiên tôn một kiếm chấn cửu tiêu, ngươi cũng quá yếu ớt rồi. Tiếng đàn này...”

Lời ông ta còn chưa dứt,  ngón tay đụng phải bả vai Giang Chiết Liễu, thì đột nhiên bị ma khí luân chuyển trong cơ thể đối phương chấn động. Ánh mắt Hà lão quỷ chậm lại, bỗng nhiên hiểu lầm điều gì đó: “Văn Nhân Dạ đã làm gì ngươi?”

Ông ta cũng không có thiện tâm gì, cũng không hề có bất kỳ lo lắng nào về đồng chí Tiểu Giang, nhưng dựa theo sự hiểu biết của ông ta về Văn Nhân Dạ, người này làm sao có thể rót ma khí của mình vào trong thân thể Giang Chiết Liễu, chẳng lẽ bề ngoài của hắn nhìn thì bình thường, nhưng thật ra bên trong đã điên rồi, ngay cả người mình yêu nhất cũng tra tấn sao?

Hà Sở Tự giống như điện quang đá lửa nghĩ một lần, suy nghĩ rẽ chín mười tám khúc cua, sau đó ông ta nhìn Giang Chiết Liễu một lúc, rồi nhàn nhạt liếc qua một cái.

“Hắn không ngược đãi ta.”

Giang Chiết Liễu bình tĩnh như nước, hời hợt trả lời.

Hà Sở Tự hoàn toàn bị chấn động.

Trong lúc nhất thời, ông ta thế nhưng không phân biệt được tính chân thật của những lời này.

Giang Chiết Liễu nhất thời rất có khuynh hướng ở ẩn, chẳng qua là ít khi biểu lộ ra ngoài, lúc này thoạt nhìn y rất nghiêm túc bảo vệ hình tượng bá đạo ma tôn: “Hắn chỉ là nhất thời sơ sẩy.”

“... Hậu quả của việc sơ sẩy?”

“Suýt chút nữa làm ra tai nạn chết người.” Chỉ nạo thai.

Hà Sở Tựu không phản ứng lại được, ánh mắt đình trệ rất lâu, mới từ từ chuyển đến trên người y.

Lão quỷ biết thể chất thân thể người này, ông ta từng ngửi cự ly gần, rất thơm, làm cho người ta rất dễ dàng mất khống chế.

Lúc này Quỷ tu có chút hiểu được nhất thời “sơ sẩy” của đại ma đầu, nhưng ông ta vẫn hơi cảm thấy kinh ngạc, ông ta nhìn thoáng qua kim quang và ma văn bay loạn khắp nơi ở phía xa, thở dài nói: “Ngươi nhìn ngươi xem, còn không bằng theo ta, ít nhất ta sẽ không tra tấn ngươi như vậy, phải không?”

Lão quỷ bị Tiểu Ma Vương đánh ra nội thương, còn dám nói những lời như vậy, ngoài miệng đúng là vẫn không chịu được thiệt thòi. Giang Chiết Liễu giương mắt nhìn về phía kim sắc quang mang phía xa, sắc mặt bình tĩnh, ý vị không rõ mở miệng nói: “Vẫn là Minh Tịnh thiền sư đáng tin cậy.”

Trong đầu Hà Sở Tự nổi chuông báo động, ông ta đang muốn ngăn cản suy nghĩ không thể nắm bắt của người trước mắt này, thì từ phái xa phát ra một trận sóng ầm ầm nổ tung, linh lực tầng tầng lớp lớp nghiền nát núi đá xung quanh.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, quỷ khí Hà Sở Tự trải ra đột nhiên siết chặt, theo phương hướng khống chế của ông ta kéo thành lồng sắt, nhốt Chung Mạt nảy sinh ý thức tại chỗ.(MNXX x TYT)

Ông ta cảm giác chiêu này đã thành công, hơi bình tĩnh lại, đang muốn tiến lên thì bị Giang Chiết Liễu kêu dừng lại.

“Chờ đã.”

Hà lão quỷ quay đầu nhìn y, thấy lông mày Giang Chiết Liễu nhíu chặt, ánh mắt thâm sâu nhìn về phía xa, vẻ mặt không thể nói là thoải mái.

“... Dễ như vậy, không thích hợp lắm.”

“Cái gì không...”

Hà Sở Tựu còn chưa dứt lời, ông ta hao hết tâm lực bố trí lồng quỷ khí thật lâu, vậy mà lại mạnh mẽ nổ tung ở trước mắt ông ta.

...Hình như không phải lồn g của ông ta nổ tung, mà là người trong lồng nổ tung, nổ, rồi!

Ông ta chỉ kịp mắng một câu tục tĩu, thì đã bị một lượng quỷ khí tán loạn liên lụy đến bản thể, chân linh trong đầu kịch liệt nhảy dựng lên, xung quanh mạnh mẽ tụ lại một vòng hắc khí bảo vệ xoay quanh ông ta.

Ngay trong nháy mắt “Trương Thừa Chi” nổ tung, trong đạo thể cường hoành vô cùng kia, một đạo lưu quang màu xám nhạt đột nhiên vọt ra, lao vào trán Văn Nhân Dạ, đạo chủng vô hình thẩm thấu vào trong cơ thể hắn.

Đạo chủng không có ý thức, hợp đạo là con đường tất yếu phải đi qua Bán Bộ Kim Tiên, như vậy, có ý thức thì sao?

Loại biến cố này chỉ phát sinh trong nháy mắt, ngay cả thời gian hít thở cũng không có, mặc dù Minh Tịnh cách Văn Nhân Dạ gần nhất, cũng không thể ra tay ngăn cản.

Ánh mắt của hắn rơi vào trên thân thể cố hữu đã bị phá hư từ bên trong, hắn siết chặt phật châu trong lòng bàn tay, trong tính nết thanh tịnh ít nói, không giải thích được sinh ra một tia tức giận.

Đài sen Phật Pháp gia trì cuối cùng vẫn không phải là sức mạnh của bản thân hắn, Minh Tịnh tự biết mình khô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp