Đầu Quả Tim Có Một Mỹ Nhân Ốm Yếu

Chương 54


9 tháng

trướctiếp

Giang Chiết Liễu đau thắt lưng lại ngủ cả ngày.

Đến khi hoàng hôn buông xuống, chân trời dần dần tối đen, y mới đau đầu tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt đầy lo lắng của A Sở.

Đối phương rất lo lắng: “Ca ca huynh thấy thế nào! Huynh có bị thương không? Tên Ma tộc kia lại nói huynh ép buộc hắn, thật không biết xấu hổ!”

Giang Chiết Liễu: “...”

Nam nhân trưởng thành cảm thấy bị xúc phạm im lặng một lát, y cố gắng giải thích cho đối phương, nhưng vừa mở miệng thì phát hiện giọng của khàn đến mức lạ giọng, khiến A Sở nghe mà đau lòng.

Thôi, càng vẽ càng tối.

“Hắn đâu rồi?” Giang Chiết Liễu hỏi.

“Có chuyện quan trọng nên đi rồi. Hắn nói để ta chăm sóc huynh.” A Sở tức giận ngồi ở bên giường, ánh mắt nhìn lướt qua vết hôn loang lổ trên người thần tiên ca ca, nhìn dấu răng trên cổ thon dài trắng nõn của đối phương, sự đau lòng từ từ thay đổi khiến háo sắc lên chiếm thế thượng phong.

Háo sắc là chuyện thường tình của con người. Trong lòng A Sở tự an ủi mình, hắn từ từ tiến lại gần, nhìn chằm chằm y nói: “Mặc dù chiến sự đã bình, nhưng vẫn còn có rất nhiều việc cần Văn Nhân tôn chủ xử lý. Ví dụ như hiệp ước mà Ma tộc ký kết khi mở rộng lãnh thổ, quy tắc mới mà các đại ma cần tuân thủ khi tiến vào nhân gian... Vẫn còn rất bận rộn.”

Hắn dán sát vào bên cạnh Giang Chiết Liễu, cảm thấy mỹ mãn nói: “Ta vẫn cảm thấy thiên linh thể còn sống... Ca ca, huynh bị thương ở đâu, để ta xem nào?”

Cho hắn xem, vậy không được.

Giang Chiết Liễu liếc hắn một cái, đưa tay gạt sừng hươu qua sang một bên, thản nhiên nói: “Chuyện của người lớn, tiểu hài tử đừng tò mò.”

Y cúi đầu, chỉnh lại quần áo một chút, vốn định xuống giường rót một tách trà, thì kết quả bị thắt lưng đau nhức của mình kéo xuống, vừa dùng sức đã đau đến tê dại. Giang Chiết Liễu thành thật ngồi trên giường, đưa tay đỡ eo qua lớp quần áo, sau đó trông mong nhìn A Sở đưa trà qua.

“Ca ca, huynh đã đến tuổi này rồi!” Nai con mở to một đôi mắt tròn vo, nói chuyện chọc thẳng vào chỗ đau: “Cũng đừng dung túng ma tôn đại nhân nữa!”

Trước kia Giang Chiết Liễu tự xưng là dưỡng lão, là bởi vì tuổi tác và bối phận của y thật sự đều rất lớn, hơn nữa cũng rất muốn lui về ở ẩn, muốn rời nơi thị phi. Nhưng bây giờ, tình yêu của y đối với cuộc sống có lẽ còn mạnh hơn Tiểu Ma Vương một chút, nhưng nghe được đánh giá như vậy thì trong đầu y đều tràn ngập những lời nói chỉ trích tuổi tác.

Y nhận lấy chén trà, trầm mặc uống một ngụm, lông mi rũ xuống run rẩy, sau đó ngước mắt chần chờ nói: “Ta không theo kịp hắn... Thể lực?”

Đây không phải là chuyện rõ ràng sao, hắn là Ma tộc!

A Sở hoàn toàn không nghĩ đến phương diện khác, thản nhiên thẳng thắ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp