U Minh giới.
Lộ trình vòng qua Minh Hà xa hơn một
chút, xuyên qua ánh mắt của vô số quỷ tu kiêng kỵ và tham lam, xe
ngựa từ từ chạy vào Vọng Hương Đài.
Công Nghi Nhan nhảy xuống xe ngựa,
vén rèm lên đưa một tay vào, nâng tâm can bảo bối của toàn Ma
giới xuống xe, để chàng đứng vững bên cạnh mình.
Trạng thái của Giang Chiết
Liễu không tốt lắm, chàng đã có thể cảm giác thân thể mình bắt
đầu không chống đỡ nổi. Các vết nứt của đá Phục Sinh xếp chồng lên nhau bao phủ
bề mặt, các dấu vết nứt nẻ khiến người ta thấy kinh hãi.
Dọc theo đường đi Công Nghi Nhan đã
giải quyết rất nhiều “bất trắc”, có ác yêu bị khí tức thiên linh
thể mê hoặc đến, cũng có U Minh giới chặn đường u hồn, tất
cả đều bị diệt dưới đao của nàng, có khi vì để không đánh thức Giang Chiết
Liễu, thậm chí động tác của nàng rất im hơi lặng tiếng.
Một đường đi tới nơi này, Giang
Chiết Liễu cũng tận mắt chứng kiến tình huống chiến sự lan
rộng... Thương vong là điều không thể tránh khỏi, nhưng Tiểu Ma Vương
khống chế rất tốt, phạm vi và mức độ đều nằm trong dự tính của Giang Chiết Liễu, thậm
chí còn tốt hơn hiệu quả dự đoán của chàng một chút.
Nếu thực sự có người có thể thống
nhất tất cả các giới, kiểm soát cân bằng lợi ích tranh giành và hận thù
ngày càng sâu sắc giữa các tộc, thì hắn thực sự là một người rất
thích hợp.
Giang Chiết Liễu vừa nghĩ đến những
thứ này là lại đau đầu, bởi vậy chàng đè nén suy nghĩ của mình để ngừng suy
nghĩ về nó, chàng đưa tay siết chặt cổ áo choàng lại, gõ gõ cửa trước
Vọng Hương Đài.
Mặc dù nơi này được gọi
là “Vọng Hương Đài”, nhưng trên thực tế nó là một tòa nhà có
kiến trúc phức tạp và cổ điển, phía sau tòa nhà có một pháp khí khổng
lồ giống như ngôi chùa chín tầng, sau khi leo lên đỉnh toà tháp thì có một
bệ đá, đó mới chính là Vọng Hương Đài của U Minh giới.
Chàng gõ cửa, bên trong cửa hình như có
buộc chuông, chuông kêu vài tiếng, sau đó có một thiếu niên quỷ tu sắc mặt
trắng bệch kéo cửa ra, nhìn hai người, dường như bị sắc đẹp của người trước mắt
làm cho choáng váng, một lúc lâu sau mới nói: “Ngươi... Ngươi là
người sống?”
Không trách hắn hỏi như vậy. Giang Chiết
Liễu nửa chân đã gần như bước vào Quỷ Môn Quan, sức sống trên người đã rất nhạt
nhẽo.
Giang Chiết Liễu gật đầu, thái độ
bình thản hỏi hắn: “Tại hạ là Giang Chiết Liễu, đến bái thăm cư sĩ
Vọng Hương Đài.”
Thiếu niên quỷ tu sững sờ một lúc, không
biết là vì giọng của chàng, hay là vì tên của chàng. Hắn mở cửa viện ra,
vội vàng nói: “Mời đi t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.