Dưới đáy Minh Hà.
Kết giới trong suốt ngăn cản ác quỷ du
đãng, cũng ngăn cản ngoại giới xâm nhập. Bầu trời Minh Hà đen kịt.
U Minh giới chủ bị giam dưới Minh Hà hàng
vạn năm, lâu đến mức người ta sắp quên đi sự tồn tại của hắn. Cũng chỉ có mấy
đại môn phái lâu đời, hoặc hai vị chân quân có truyền thừa mới biết được chuyện
của U Minh giới.
Thân thể Giang Chiết Liễu mấy ngày nay không
tốt lắm, có chút nóng nảy. Chàng nâng tay, chạm vào Phục Sinh Thạch.
Thạch cổ lạnh lẽo.
Chàng nắm lấy mặt dây chuyền, ổn định
tinh thần, nhìn về nơi xa.
Ác quỷ du đãng bên ngoài rất nhiều, nếu
chỉ dựa vào A Sở với Thường Càn, kết giới vừa vỡ, lập tức sẽ bị xé thành trăm
mảnh.
Mà phía sau chàng, còn có một kẻ không
bớt lo.
Chúc Vô Tâm bị chàng tát một cái cũng
không tức giận, thậm chí còn có chút hưng phấn.
“Sư huynh.” Chúc Vô Tâm nói, ”Ngươi có
thể không ở bên con ma kia nữa, chỉ ở bên ta thôi được không? Trước kia là ta
không đúng, từ giờ ta sẽ chăm sóc cho ngươi thật tốt.”
Thậm chí hắn còn nghĩ…
Nếu giết hết đám người bên cạnh sư huynh,
sư huynh sẽ trở về bên hắn sao?
Chúc Vô Tâm không dám nói ra lời này, nhẹ
kéo tay áo chàng:”Sư huynh muốn đánh muốn mắng đều được, nhưng ngươi đừng không
chú ý đến ta.”
Giang Chiết Liễu ca người đều khó
hiểu:”Ta càng ngày càng không hiểu ngươi đang nghĩ cái gì.”
Chúc Vô Tâm mờ mịt ngẩn ra, nhưng không
chịu buông tay. Lý trí đã bị Ngũ Thông Hàm Tình Tán khống chế, trong đầu lung
tinh rối loạn, thậm nghĩ còn có vài suy nghĩ đen tối không thể miêu tả với
Giang Chiết Liễu, nhưng chỉ cần vừa thấy chàng, liền cảm thấy chỉ suy nghĩ thôi
là không đủ.
“Sư huynh… Ta thật sự không muốn chờ lâu
như vậy. Ta biết ngươi… vẫn luôn nhớ rõ chu ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).