Có anh là đủ ! (Phương pháp thưởng trà của bạn trai tôi)

Cầu hôn


1 năm


Sau khi ra khỏi phòng bệnh, Ngụy Húc đã chờ sẵn tôi ở bên ngoài.

Khi thấy tôi bước ra, anh tiến lên nắm lấy tay tôi khẽ nắn. Nhìn thấy tấm thẻ trong tay tôi, anh hơi cau mày.

“Mạn Mạn, anh không muốn em suốt ngày bị bọn họ làm phiền. Nếu số tiền này có thể khiến cuộc sống của em được thoải mái hơn vậy thì cứ đưa cho bọn họ.”

Anh đưa tay vỗ vỗ đỉnh đầu tôi, mọi ấm ức trong lòng như bị kéo ra.

Trong những ngày tháng đen tối nhất của cuộc đời, Ngụy Húc đã luôn ở bên cạnh động viên an ủi cùng tôi kiên trì đến cùng.

Nếu không, đêm đó tôi đã thả mình xuống dòng sông lạnh buốt.

“A Húc, em biết anh tốt với em nhưng em không muốn anh bị mang tiếng xấu. Hơn nữa số tiền này không nên đưa cho bọn họ, làm vậy chỉ khiến họ trở nên tham lam hơn mà thôi!”

Tôi đưa tấm thẻ lại cho Ngụy Húc, anh cười hôn lên mặt tôi một cái, tôi chặt tôi vào lòng rồi sải bước ra ngoài.

“Được anh nghe lời vợ, vậy lấy tiền này mua cho vợ một cái túi xách, được không hửm?”

Ngụy Húc lái xe đưa tôi tới trung tâm thương mại và mua cho tôi rất nhiều thứ.

Sau đó chúng tôi đến nhà hàng ăn tối, vừa gọi món đèn trong nhà hàng bỗng vụt tắt.

Ngụy Húc vừa mới đi vệ sinh, tôi ngồi một mình có chút lúng túng.

Trong giây tiếp theo, rất nhiều ngọn nến chập chờn được thắp sáng.

Ngụy Húc trở lại, trên tay cầm một bó hoa hồng thật đo và thật thơm, cách bài trí của nhà hàng cũng thay đổi, trở nên lãng mạn vô cùng.

Giai điệu piano vang lên du dương khiến tôi như đắm chìm trong thế giới cổ tích. Nước nước tôi không ngừng rơi xuống. Ngụy Húc lại gần và từ từ quỳ xuống.

“Mạn Mạn, anh có thể hơi vội vàng nhưng anh không thể chờ lâu hơn được nữa. Anh hận không thể lập tức cưới em về nhà. Anh sẽ cố gắng trở thành một người chồng mẫu mực, yêu thương, chăm sóc và bảo vệ em… ”

“Anh hứa sẽ cho em một đám cưới thật hạnh phúc cùng viên mãn. Anh chờ ngày này lâu lắm rồi! Mạn Mạn gả cho anh đi !”

Giọng anh nghẹn ngào khàn khàn, mắt tôi nhòe đi.

Tôi nhìn chiếc nhẫn kim cương tinh xảo có một không hai mà tôi vô tình nhắc tới, hóa ra anh vẫn luôn giữ trong lòng.

“Mạn Mạn lấy anh nhé ?”

Tôi nghĩ Ngụy Húc là vị thiên thần mà ông trời đã ban tặng, thương xót cho cuộc đời của tôi, sự xuất hiện của anh chẳng khác nào ánh sáng chiếu rọi màn đêm tăm tối lạnh giá.

Tôi không chút do dự gật đầu đồng ý “Em nguyện ý!”

Tôi đưa tay để Ngụy Húc nắm lấy, tay anh run run đeo nhẫn cho tôi. Sau đó, anh ôm chặt tôi vào lòng trong tiếng hò reo cổ vũ của tất cả mọi người chứng kiến, đặt lên môi tôi một nụ hôn thật sâu thật ngọt ngào thật say đắm.

Sau khi đèn bật sáng, tôi ngại ngùng nhìn xung quanh những người cổ vũ.

Không ai khác là gia đình và bạn bè của anh.

Bố mẹ Ngụy Húc rơm rớm nước mắt, mẹ Ngụy Húc vội vàng nắm lấy tay tôi không ngừng dặn dò.

“Thằng nhóc này cuối cùng cũng khiến dì hài lòng.”

“Con là con dâu mà Ngụy gia ta công nhận, nếu thằng nhóc thối kia dám bắt nạt con, con liền nói với dì. Dì sẽ thay con làm chủ.”

Mẹ Ngụy coi tôi như con gái trong nhà ngay từ lần đầu tiên Ngụy Húc dẫn tôi về ra mắt. Bố mẹ anh săn sóc tôi rất tỉ mỉ, luôn khiến tôi cảm thấy hương vị tình thân ấm áp của gia đình.

“Cảm ơn chú dì.”

Sau bữa tối, tôi cùng Ngụy Húc trở về biệt thự.

Anh uống chút rượu nên đi tắm trước.

Tôi nhìn vào điện thoại rồi quyết định phải báo cho bố mẹ tôi biết.

Khi đầu dây bên kia nhấc máy, tôi có chút lo lắng.

“Này, có chuyện gì thế Mạn Mạn ?”

Nghe giọng nói ân cần của mẹ, tôi không khỏi ngạc nhiên đi thẳng vào vấn đề.

“Được rồi, vậy khi nào các con đính hôn ?”

“Mạn Mạn, mẹ tưởng con còn giận mẹ chuyện của Vân Vân nhưng bây giờ thấy con và Ngụy Húc hạnh phúc như vậy, chúng ta đều mừng cho con.”

“Mạn Mạn, con vĩnh viễn là con gái của mẹ, chúng ta vĩnh viễn là người một nhà. Đừng trách Vân Vân nữa, con bé biết sai rồi!”

Không biết vì lý do nào đó, tôi lại bật khóc.

Sau khi cúp điện thoại, tôi nhìn Ngụy Húc không biết đã đứng sau lưng tôi từ khi nào.

Có lẽ anh nghe thấy động tĩnh nên vội vàng chạy ra ngoài, nước trên người còn chưa lau, khăn tắm quấn quanh eo cường tráng, tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, không chút mỡ thừa.

Thật ra bức tranh sống động về một mẫu nam lý tưởng bước ra từ bồn tắm.

Thấy đôi mắt tôi đỏ hoe, anh liền bước tới ôm tôi vào lòng an ủi.

Tôi đưa hai tay chống lên cơ ngực cứng rắn của anh, da thịt mát lạnh. Tôi vô thức nuốt nước bọt.

“Cái kia…A Húc…mau buông em ra!”

Hai má tôi đỏ bừng, Ngụy Húc thấy vậy càng ôm tôi chặt hơn.

Anh cúi người xuống bế ngang tôi lên đạp cửa phòng phủ.

“Anh có cái này muốn chia sẻ với em, ngoan!”

“Aaaaa…không muốn! Anh mau thả em xuống!”



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play