Có anh là đủ ! (Phương pháp thưởng trà của bạn trai tôi)

Chuẩn bị tiệc đính hôn


1 năm


Tiếp đó, ông chủ Ngụy của tôi cho phép tôi nghỉ phép và yêu cầu tôi nghiêm túc chọn váy, khách sạn và các vấn đề liên quan đến buổi lễ đính hôn sắp tới.

Ngay khi tôi lái xe rời khỏi nhà, mẹ tôi đã gọi điện thoại tới.

“Mạn Mạn, mẹ nghe nói hôm nay con đi chọn khách sạn và trang phục cho lễ đính hôn, chuyện quan trọng như vậy sao không nói cho mẹ? Mẹ đã xin nghỉ phép để đi cùng con rồi, bây giờ con đang ở đâu? Để mẹ tới xem ?”

Tôi dọn ra ngoài đã lâu và đây là lần đầu tiên bố mẹ quan tâm tới nơi tôi sống. Cảm giác bất an lại dâng trào.

Có lẽ là do tôi suy nghĩ nhiều, dù sao chúng tôi cũng là một gia đình, họ cũng là bố mẹ ruột của tôi.

“Mẹ, mẹ đang ở đâu? Con tới đón mẹ!”

Khi tôi lái xe về nhà, Lâm Thanh Vân cũng đang đứng chờ ngoài cửa.

Nhìn thấy tôi xuống xe, cô ta nở nụ cười chào đón tiến tới khoác cánh tay tôi, làm ra vẻ thân thiết.

“Chị, em còn tưởng chị còn giận, không muốn gặp em nữa!”

Khi Lâm Thanh Vân giả làm một bông hoa sen trắng ngọt ngào thì không thể chê vào đâu được.

Đối với sự khác thường của cả nhà, tôi tuy nghi hoặc những vẫn không đổi sắc mặt.

Trên đường đi, Lâm Thanh Vân không ngừng trò chuyện trên ghế phụ lái.

“Chị, chiếc nhẫn ngày không phải phiên bản giới hạn mới được ra mắt năm nay sao? Đẹp quá đi!”

Lâm Thanh Vân nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay tôi đỏ mắt ghen tị.

Sau đó, cô ta quay ra nói  với mẹ tôi rằng chiếc nhẫn này không thể tùy tiện bán cho bất kỳ ai. Chỉ cần là hội viên có đủ điều kiện mới có thể mua được. Nó rất đắt và là chiếc nhẫn duy nhất.

“Chị thật may mắn!”

Khi cô ta nói điều đó, tôi mờ hồ thấy cô ta vừa nghiến răng vừa đỏ mắt ghen tị.

Chắc chắn ngoài mặt và trong lòng cô ta đang bất hòa.

Nhưng cũng chẳng sao, chỉ cần cô ta không lập lại sai lầm, với tư cách là một người chị, tôi vẫn lựa chọn tha thứ cho cô ta.

Dù sao sau khi kết hôn, tôi cũng sẽ không còn dây dưa với gia đình này nữa.

Làm thế nào để phụng dưỡng cha mẹ? Tôi tất nhiên sẽ làm tròn bổn phận của mình.

Mặc dù Ngụy Húc yêu cầu tôi tự chọn nhưng trợ lý cũng đã sắp xếp bản kế hoạch hoàn chỉnh gửi cho tôi.

Có ưu điểm cùng nhược điểm của các thương hiệu hàng đầu, tôi chỉ việc tham khảo và lựa chọn.

Tôi chọn một vài kiểu dáng mà tôi thích từ giá bình dân đến nhãn hiệu cao cấp, thiết kế độc đáo để không làm mất mặt Ngụy gia nhưng cũng không cần quá xa xỉ.

Lâm Thanh Vân hôm nay rất nhiệt tình, liên tục giúp tôi chọn váy. Tôi đã thay 3 bộ mà cô ta vẫn nói không đẹp.

Sau đó, tôi chọn mẫu váy cao cấp mới được ra mắt năm nay, thời điểm chiếc váy lấy ra, hai mắt Lâm Thanh Vân sáng lên.

Không chỉ cô ta, ngay cả tôi cũng bị chiếc váy kia thu hút.

Sau khi mặc lên người, tôi dường như cảm giác được chiếc váy này được thiết kế dành riêng cho tôi vậy.

Tôi không khỏi bối rối, đến khi nhân viên bán hàng nói cho tôi biết Ngụy Húc đã đích thân nhờ nhà thiết kế có tiếng may nó cho tôi.

Tôi mỉm cười, trong lòng ngọt ngào không thôi.

Nhưng tôi lại không chú ý đến sắc mặt u ám và bàn tay siết chặt của Lâm Thanh Vân.

Sau khi đặt váy, tôi đến khách sạn để thử các món ăn.

Nhưng mẹ tôi và Lâm Thanh Vân lại lôi kéo tôi đến một khách sạn khác, hai người họ nói rằng có một người quen đang làm quản lý ở đó, hơn nữa khách sạn còn đang giảm giá.

Tôi cau mày nhưng vẫn để họ kéo đi.

Khách sạn kia khá tốt, đồ ăn cũng không tệ. Tôi có gọi hỏi ý Ngụy Húc, anh nói chuyện gì cũng để tôi làm chủ.

Vì vậy, tôi gật đầu đồng ý.

Khi về đến nhà, Ngụy Húc đã nấu sẵn cơm tối chờ tôi.

Anh lấy túi trên tay tôi, ôm tôi lên và thay dép giúp tôi. Ngụy Húc âu yếm hỏi tôi có mệt không?

“Không mệt, chỉ hơi ồn ào một chút!”

Tai tôi vẫn bị bao quanh một chiếc đài phát thanh âm lượng lớn.

“Cảm ơn phu nhân đã vất vả mua sắm nhưng sao dì và những người khác lại đến ?”

Ngụy Húc nghi ngờ cũng không có gì là lạ, dù sao quan hệ giữa tôi và người nhà cũng không tốt.

Rõ ràng biến cố mới xảy ra không lâu, không ngờ thái độ của bọn họ lại quay ngoắt 180 độ.

Không chỉ anh, ngay cả tôi cũng thấy nghi ngờ.

“Chẳng lẽ lương tâm của họ trở về rồi ?” Dù sao chúng em cũng là người một nhà, huống chi Ngụy tiên sinh lại giàu có như vậy, sính lễ thực sự rất lớn…”

Tôi vòng tay qua cổ anh, nhẹ hôn lên khóe môi anh.

“Bởi vì vợ của anh đáng giá !”

Mắt tôi đỏ hoe, Ngụy Húc vội vàng hôn lên khóe mắt tôi, nhẹ nhàng an ủi: “Được rồi, đừng khóc, mau ăn cơm thôi, đều là món em thích nhất!”



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play