Tôi gọi cho Hạ Chiêu hai cuộc, nhưng anh không bắt máy.
Xem lịch sử trò chuyện, ngoại trừ tôi chia sẻ với anh về những chuyện thường ngày thì cũng chẳng còn gì hết.
Thật ra trước giờ vẫn luôn như vậy.
Kể từ khi tôi bắt đầu theo đuổi Hạ Chiêu, tôi đã rất mệt, rất mệt mỏi.
Là tôi theo đuổi Hạ Chiêu.
Khi lên cao trung, mọi người đều mãi hỏi tôi sao lại theo đuổi một học sinh nổi loạn như Hạ Chiêu trong khi mình xinh đẹp học giỏi thế kia.
Tôi nghĩ, có lẽ là vì Hạ Chiêu rất bắt mắt.
Tôi nghĩ, dù không ai thừa nhận, nhưng anh luôn để lại chút gì đó trong lòng mọi cô gái.
Tiệc liên hoan tối hôm ấy, các bạn lớp tôi chiếu một bộ phim.
Hạ Chiêu ngồi bên cạnh tôi.
Lúc đó tôi vừa mới xác nhận quan hệ với anh, trông anh cứ thẫn thờ, hết lấy những chiếc bút trong hộp bút của tôi ra rồi lại cất vào từng chiếc một.
Những đốm sáng của bộ phim phản chiếu trong mắt anh.(truyện được dịch bởi app t y t)
Anh đưa tay lên xoa đầu tôi, nhưng từ đầu đến cuối, anh không hề nhìn tôi.
“Anh chuẩn bị đi đấu eSports.”
“Con đường không rộng mở, nếu em để ý, thì mình chia tay.”
Tôi nào có để ý đâu.
Những nguyện vọng mà tôi đăng ký trong kỳ thi tuyển sinh đại học đều ở cùng thành phố với câu lạc bộ đào tạo thanh thiếu niên của anh.