《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》 

Sở Nghệ Niên từ cửa đi vào, bước tới bên cạnh cô ấy, Tống Ỷ Thi vẫn còn sững sờ. Sở Nghệ Niên đi thẳng tới chụp lấy tách trà trong tay cô. Anh vừa mới từ bên ngoài trở về, nhưng không biết tại sao, đầu ngón tay anh rất nóng, nhanh chóng lau tay cho Tống Ỷ Thi. Tống Ỷ Thi dừng lại, vô thức co ngón tay lại, sau đó mới cảm nhận được phía sau lành lạnh đã giật mình nhảy lên.

Sau đó, Tống Ỷ Thi cứ luôn nắm chặt ngón tay không buông ra.

Vu Mẫn đứng ở phía sau lưng cô có biểu cảm gì, cô hoàn toàn không nhận thấy.

Tống Ỷ Thi hơi nhăn mặt cau mày.

Cô phát hiện mình đang đối mặt với Sở Nghệ Niên, hình như đã không còn nhạy cảm như trước đây nữa... ... Cô đã dần thay đổi? Cô không còn quá sợ anh nữa?

Chỉ trong thời gian chốc lát, người giúp việc đi pha lại hồng trà bưng lên.

Chiếc tách pha lê trong suốt được đặt trong một cái khay lớn, còn có những loại món ngon khác.

Nhưng Tống Ỷ Thi đã hoàn toàn không nhớ mà chìa tay ra lấy.

Sở Nghệ Niên thấy vậy, trong lòng có một chút hơi trùng xuống.

Cô không vui sao?

Vu Mẫn ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, định nói, bên kia Sở Nghệ Niên đã hành động trước.(C a l an t h a - T Y T )

Sở Nghệ Niên cầm ly hồng trà lên, đưa Tống Ỷ Thi: “Nếm thử đi... ...” giọng điệu của Sở Nghệ Niên rất bình tĩnh, nhưng khi nói như vậy, anh ấy cũng không chắc về ý muốn của Tống Ỷ Thi, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Sở Nghệ Niên được nếm thử mùi vị như thế.

Tống Ỷ Thi nhanh chóng rụt tay lại.

Đôi mắt của Sở Nghệ Niên đột nhiên bị trùng xuống.

Tống Ỷ Thi lén liếc nhìn anh ấy, vội cau mày lại, nói nhỏ: “... ... nóng.”

Nóng sao?

Ánh mắt của Sở Nghệ Niên lập tức dịu đi, anh thì thầm nói: “được.” Sau đó cuộn tròn các ngón tay lại, các ngón tay ôm trọn chiếc ly, anh nói: “Để anh cầm, cho em uống.”

Dứt lời, anh đã đưa chiếc ly tới gần môi của Tống Ỷ Thi.

Lúc này đừng nói là Tống Ỷ Thi, chính Vu Mẫn và những người khác đều sững sờ.

Ngay cả những người giúp việc đang ở trong phòng, đều dùng ánh mắt hơi kinh ngạc để nhìn, nhìn chầm chầm vào Tống Ỷ Thi.

Tống Ỷ Thi mở miệng nói lấp vấp: “Bây giờ em cũng, cũng không khát lắm.” Nói xong,

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play