《 Xuyên
Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Vu
Tú luôn do dự trong mọi việc nhưng lần này lại là người đưa ra quyết định. Bọn
họ nhanh chóng trả tiền thuê cho chủ nhà của tòa nhà cũ nơi họ đã sống đến mười
năm.
Tống
Ỷ Thi đứng ở cửa nhìn ra xung quanh, mới phát hiện ra ngoại trừ đồ đạc ban đầu
có sẵn ở trong nhà, những thứ khác gần như đã dọn xong rồi.
Tống
Ỷ Thi: ?
Không
phải lần trước Vu Tú đã từ chối rồi sao?
“Xe của dì con đã đợi sẵn dưới lầu rồi, chúng ta mau đi thôi…” Giọng nói của Vu
Tú vang lên bên tai cô.
Tống
Ỷ Thi bước lên xe rồi vẫn còn hơi choáng váng.
Vu
Mẫn vội quay đầu lại, thì thầm với Vu Tú, lúc thì hồi tưởng thời thơ ấu của hai
chị em, lúc lại bàn bạc chuyện học hành của Tống Ỷ Thi.
Hai
người trò chuyện vui vẻ, Tống Ỷ Thi ngồi phía sau lặng lẽ thở dài, không nói
được lời nào.
Vu
Tú đã rời khỏi nhà họ Vu quá lâu, kể từ khi ông ngoại qua đời thì bà không còn
chỗ dựa nào khác ngoại trừ con gái và chồng.(C a l an t h a - T Y T )
Bây
giờ bà muốn nối lại tình xưa với Vu Mẫn cũng là điều dễ hiểu.
Tống
Ỷ Thi giơ chân đá vài cái vào không khí.
…Chuyển
thì chuyển thôi.
Xe
chạy một mạch về phía trước, rất nhanh đã đến một khu căn hộ cao cấp, nhìn xung
quanh đều là các căn biệt thự phân bố thưa thớt. Mỗi biệt thự được bao quanh
bởi một mảnh đất rộng, xung quanh là bức tường cao, khu vườn rộng lớn và đài
phun nước ở lối bảo vệ…
Trên
tường biệt thự có mấy đám dây leo dài bò lổm ngổm, trông hơi cũ kỹ, không giống
nhà mới.
Tống
Ỷ Thi hơi nghi ngờ.
Hả?
Cô nhớ tới những gì bản thân nghe được lần trước, rằng Vu Mẫn yêu cầu gia đình
cô sống trong một căn chung cư, vậy mà nơi này….đều là biệt thự, hơn nữa còn là
biệt thự cao cấp…
Chiếc
xe nhanh chóng đi về phía căn biệt thự có diện tích lớn nhất, cánh cổng biệt
thự mở ra, một người phụ nữ mặc đồng phục người hầu cài cúc kiểu cũ bước ra đón
tiếp.
Xe
không dừng lại mà tiếp tục men theo con đường nhỏ, dừng lại trước cửa biệt thự.
Vu
Mẫn ngẩng đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, nói: “Đây là nhà họ Sở.”
Giọng của bà ta nghe như đang cười, nhưng dường như trong đó còn ẩn giấu cảm
xúc khác.
Bà
ta nói xong bỗng dừng lại, bổ sung thêm: “Nhà cũ của nhà họ Sở.”
Tống Ỷ Thi cứng đờ người.
Vu
Mẫn đưa bọn họ đến nhà cũ của nhà họ Sở để làm gì?
Gia đình cô cũng không có liên quan gì đến nhà họ Sở, liệu người của nhà họ Sở
có chịu đựng được cảnh bọn họ dọn đến ở? Hơn nữa lại còn là nhà cũ của người
ta?
Vu Mẫn bước xuống xe trước, vừa dẫn đường vừa nói: “Chỗ này cách trường trung
học của Thi Thi chỉ có mười phút đi xe, như vậy buổi sáng Thi Thi cũng có thể
ngủ nhiều thêm một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT