《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
''Bây giờ cậu... có vui vẻ không?'' Tất Hiểu Tuệ nhỏ giọng hỏi.
''Hả?'' Tống Ỷ Thi quay đầu nhìn cô ấy.
Tất Hiểu Tuệ có hơi né tránh ánh mắt của cô, thấp giọng nói: ''Tụi tôi
nghe Liên Hồng nói cậu chuyển sang trung học Hãn Hải. Đám Thành Thi nói trung
học Hãn Hải là chỗ dành cho người có tiền, nói rằng cậu đến đó chắc chắn sẽ bị
bắt nạt, sẽ khóc lóc mà chạy về... nhưng cậu...'' Nhưng cậu lại không giống như
những lời mà họ nói.
''Trước đây cậu cứ luôn không vui.'' Tất Hiểu Tuệ chớp chớp mắt, đáy
mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ: ''Trung học Hãn Hải là một nơi tốt phải không?''
Quách Viên cũng không có ý nghe lén họ nói chuyện, chỉ là lờ mờ nghe
thấy dòng chữ 'trung học Hãn Hải' mới vểnh tai lên nghiêm túc lắng nghe. Nghe
một hồi, Quách Viên liền nhịn không được mà thốt lên: ''Làm sao mà chắc chắc là
sẽ bị bắt nạt?''
Tất Hiểu Tuệ nghe thấy giọng nói, hoảng hốt nhìn Quách Viên một cái,
liền không dám nói tiếp nữa.
''Nếu ai dám bắt nạt Tống Ỷ Thi...'' Quách Viên nói xong, đúng lúc nhìn
thấy Ung Dương đang chậm rãi đi về hướng bên này, cô ấy hào hứng mở miệng nói:
''Vậy anh Dương sẽ vặt đầu đứa đó xuống.''
Quách Viên càng nghĩ càng tức.
Ở đâu ra lại đến lượt người ngoài trường đánh giá vậy trời? Người nói
lời kia nghĩ mình là ai vậy?
Quách Viên đập bàn, nói: ''Lần sau nếu có người dám nói xấu cậu ở diễn
đàn trường, thì tớ sẽ xé miệng của đứa đó!''
Tống Ỷ Thi chớp mắt, quay đầu sang Tất Hiểu Tuệ nói: ''Ừm, là một chỗ
tốt.''
Tất Hiểu Tuệ nuốt nước bọt nghĩ lại còn rùng mình: ''Tôi...tôi nhìn ra
rồi. ''
Tống Ỷ Thi lại chớp mắt.
Cô ấy cũng không nghĩ đến, đám con nhà giàu này thế mà lại không chịu
được kích động. Tưởng chừng giống như một người đàn ông không thể bị từ chối.
Thành Thi chỉ đe dọa đôi ba câu đã gây tác dụng ngược.
''Bọn họ còn nói cái gì nữa? Cho bọn này nghe cùng đi.'' giọng điệu của
Quách Viên không có ý tốt: ''Bọn này cũng muốn nghe xem, bọn họ đánh giá như
thế nào về trung học Hãn Hải.''
Trong khi đang nói, Ung Dương đã đi tới trước mặt.
Những người khác chột dạ đứng lên, nhao nhao gọi một tiếng: ''Anh
Dương.''
Ung Dương lạnh nhạt quét mắt qua bọn họ, ngồi xuống đối diện Tống Ỷ
Thi.
Tất Hiểu Tuệ càng trở nên căng thẳng, mấp máy môi nhưng lại không phát
ra tiếng.
Tống Ỷ Thi bất lực đỡ trán.
Giờ thì hay rồi, từ trò chuyện riêng tư bỗng chốc tiến triển thành lắng
nghe tập thể luôn.
Tống Ỷ Thi quay đầu lại nhìn, Tất Hiểu Tuệ căng thẳng đến phát run, sắc
mặt đã trắng nhợt.
Thật là giống với nữ chính của quá khứ.
Nghĩ đến đây, Tống Ỷ Thi đối với Tất Hiểu Tuệ cũng kiên nhẫn hơn mấy
phần.(C a l an t h a - T Y T )
Giọng nói của Kỷ Vũ Hàng phá tan sự im ắng quỷ dị.
''Ăn đi, sao lại không ăn?'' Kỷ Vũ Hàng vừa nói vừa tiên phong cầm đũa,
sau đó rẽ vào một góc, đưa cho Ung Dương trước: ''Anh Dương mời dùng trước.''
Sau đó Kỷ Vũ Hàng lại chuyển ánh mắt, nghĩ rằng hôm nay Tống Ỷ Thi là
khách, thế là lại bóc ra một đôi đũa đưa cho Tống Ỷ Thi: ''Bạn học Tống cậu
cũng dùng trước đi.''
Đưa xong đũa, Kỷ Vũ Hàng cũng ngồi xuống, cầm đũa lên chuẩn bị ăn.
Lúc này Ung Dương đột nhiên ngẩng đầu lướt nhìn Tống Ỷ Thi.
Thoáng cái cả người Tống Ỷ Thi đều không được tự nhiên.
Đưa đũa cho Ung Dương thôi là được rồi, còn đưa cho cô làm gì? Dường
như vô hình chung kéo hai người vào cùng một chỗ.
Cũng chính vì bên cạnh còn có một Tất Hiểu Tuệ vô cùng nhát gan, Tống Ỷ
Thi mới buộc phải đè nén sự mất tự nhiên đó xuống. Cô cũng bóc một đôi đũa đưa
cho Tất Hiểu Tuệ: ''Ăn đi.''
Tất Hiểu Tuệ nhận lấy đôi đũa, lại nhìn về hướng Ung Dương không dám cử
động.
Tống Ỷ Thi quét m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.