《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Đám người lớp 3 nói được thì làm được, thi nhau nói: "Ôi, hôm nay
tớ không mang theo sách..." "Hình như tớ không mang theo bút.",
"Cậu có mang theo bài tập về nhà không?"
Cứ như vậy, bọn họ vừa lải nhải vừa ngồi xuống.
"Có bảng đen không?" Tống Ỷ Thi ngẩng đầu lên hỏi.
"Bảng đen?"
"Ừm, nếu không thì..." Tống Ỷ Thi đặt bài thi đang mở ra trên
ghế nhỏ, cầm lấy bút: "Thế này các cậu có thể nhìn thấy được à?"
"Không, không nhìn thấy."
Ai đó nhảy lên: "Tôi đi hỏi mượn ông chủ." Nói xong, bạn học
đó chạy ra khỏi sân nhà.
Vẻ mặt mấy người Thành Thi, Trình Lâm khó coi nói chuyện bồi thường với
nhân viên, ngoài ra họ còn từ chối lời đề nghị đưa bọn họ đến bệnh viện của đối
phương.
Tất Hiểu Tuệ cầm theo một hộp thuốc gia đình, đi tới đi lui giữa mấy
người bọn họ.
Họ muốn mời một bác sĩ đến đây nhưng lại sợ Ung Dương nhìn thấy, chẳng
mấy Ung Dương lại hiểu nhầm trong lòng bọn họ có oán hận thì càng phiền phức
hơn.
Đúng lúc đó, bọn họ nhìn thấy nhân viên khiêng một cái bảng đen đi đến
nhà số 13.
???
Bọn họ hơi khó hiểu.
Thành Thi gọi Tất Hiểu Tuệ: "Cậu đi xem thử bọn họ đang làm gì
đi!"
Trình Lâm thấy thế cũng không nói gì cả.
Nếu có cơ hội, hắn hy vọng có thể nói rõ ràng với Ung Dương, nếu phải
xin lỗi thì sẽ tặng quà xin lỗi. Có chết cũng phải làm một con quỷ hiểu chuyện
gì đang xảy ra đúng chứ? Hôm nay không nói rõ ràng, sau này sẽ không có cơ hội giải
thích nữa.
Bảng đen được nâng lên.
Nhân viên cười và nói: "Đây là bảng chúng tôi thường sử dụng để
viết thông báo hoạt động, phấn ở đây… Nếu quý khách còn cần gì nữa thì xin quý
khách cứ việc phân phó."
Tuy rằng bọn họ chưa bao giờ thấy một yêu cầu kỳ lạ như vậy.
Tống Ỷ Thi cầm phấn lên, đột nhiên hỏi: "Ở đây có gì thú vị để
chơi không?""
Nhân viên không cần nghĩ ngợi đã nói: "Vậy phải xem quý khách
thích chơi cái gì. Nếu quý khác thích chơi thể thao thì ở đây có bowling, bi-a,
cầu lông... Nếu bạn thích game thì chúng tôi có máy chơi game điện tử, CS người
thật… Còn nếu quý khách thích chơi một số môn thể thao khác thì chúng tôi còn
có phòng trượt tuyết, bể bơi trong nhà, đua xe go kard*..."
*Được dịch từ tiếng Anh-Xe go-kart, còn được viết là go-cart, là một
loại xe thể thao, xe bánh kín, xe bánh hở hoặc xe bốn bánh.
Những người khác cảm thấy mê mang, không kịp phản ứng vì sao tự dưng
lại nhắc tới một vấn đề chẳng liên quan gì như vậy.
Sau khi Tống Ỷ Thi nói chuyện với nhân viên công tác xong, cô quay đầu
lại và nhìn về phía đám người Quách Viên, rõ ràng đang chờ bọn họ nói chuyện.
Quách Viên ngẩn người, bỗng nhiên hiểu ra, đáy lòng không hiểu sao lại
thấy hơi vui vẻ. Rõ ràng nhân viên công tác đã nói nhưng Tống Ỷ Thi vẫn chờ bọn
họ. Có nghĩa là cô tin tưởng họ nhiều hơn, muốn nghe ý kiến của bọn họ?
Quách Viên ho nhẹ một tiếng, lập tức mở miệng: "Sườn núi bên này
rất thích hợp đua ngựa, còn có bắn súng người thật. Trò chơi đối kháng khá vui
… Đua xe go kart cũng thú vị ... Ngoài ra còn có thể hái trái cây trên núi, vô
cùng ngọt."
"Có nhiều lắm à?" Tống Ỷ Thi hỏi.
"Rất nhiều... Nếu buổi tối thấy mệt mỏi, chúng ta có thể đi tắm
suối nước nóng."
"Ồ… Nhiều ghê nhỉ, vậy có thể chơi hết trong hai ngày cuối tuần
không?"
"Có thể!" Biểu cảm trên mặt Quách Viên cuồng nhiệt giống như
người bán Amway*.
*Amway là một tập đoàn áp dụng mô hình kinh doanh đa cấp để bán các sản
phẩm liên quan đến lĩnh vực sức khỏe, thẩm mỹ và hàng tiêu dùng.
Tống Ỷ Thi cụp mắt nhìn về đống bài tập đang mở ra trước mặt: "Vậy
chúng ta phải nhanh hơn một chút." Cô nói: "Tớ còn chưa chơi bao giờ
đâu, tất cả đều muốn thử."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.