Thực hiện: Clitus x T Y T
Giải
Trình đưa Thời An quay trở lại lớp học âm nhạc, cậu ấy vốn muốn tiếp tục để
Thời An ở lại nơi này nhưng khi nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi của Thời An dù đã
bước vào tòa nhà trường học cũ thì vẫn ôm người trở ra đưa về ký túc xá.
Bây
giờ ba gia tộc kia chắc chắn đang muốn phát điên cuống cuồng lên vì chuyện của
nhà Dương Thượng Lâm, có lẽ trong khoảng thời gian này Du Phi Trần cũng sẽ
không ở trong ký túc xá, để Thời An quay về đó có lẽ sẽ không sao.
Lúc
Giải Trình còn là người cũng không phải là người sống tình cảm, lúc trở thành
quỷ càng không hiểu chuyện tình cảm.
Lúc
cậu ấy mới gặp Thời An chỉ cảm thấy cậu học sinh trẻ này rất đẹp, muốn thân
thiết với Thời An, muốn khiến cho Thời An cười với cậu ấy, muốn trong mắt của
Thời An chỉ thấy một mình cậu ấy thôi.
Cậu
ấy không hiểu vì lý do gì mà mình lại xuất hiện những ý muốn như thế này, chỉ
cảm thấy bản thân mình muốn như vậy, nên cứ vậy mà làm.
Sau
này phát hiện sự tiếp cận của mình chỉ sẽ khiến Thời An sợ hãi, cậu ấy cảm nhận
được sự tức giận trước nay chưa từng có, không kiểm soát được sự tức giận của
mình.
Thật
ra bây giờ nghĩ lại loại cảm giác đó chắc có lẽ là cảm giác đau xót khi mất
mát, chỉ là cậu không thể nào bộc lộ được cảm xúc này, cho nên cậu ấy chỉ có
thể khoác một lớp áo choàng giận dữ lên cảm xúc này.
Mà
dùng cách này để biểu đạt cảm xúc càng khiến mọi thứ tồi tệ hơn, đó là cứ thỏa
mãn mong muốn của bản thân mà không màng đến cảm xúc của Thời An.
Hôm
nay trên đường từ căn nhà thuê kia trở về tòa nhà trường học cũ, nhìn thấy dáng
vẻ hồn bay phách lạc của Thời An đã làm cho Giải Trình lần đầu tiên suy nghĩ
lại những hành động của mình.
Cậu
ấy cảm thấy hình như cách biểu đạt cảm xúc của mình có chút vấn đề.
Cậu
ấy tưởng rằng sự gần gũi về thể xác có thể khiến Thời An hiểu rõ cảm xúc của
cậu ấy, nhưng hình như vốn không thể, đối với sự tiếp cận của cậu ấy, từ trước
đến nay Thời An chỉ đáp lại bằng nước mắt.
Càng
lúc càng khóc dữ dội hơn.
Trở
về lớp học âm nhạc liền đặt Thời An ngồi trên băng ghế của đàn piano, Giải
Trình nghĩ rằng Thời An chắc chắn lại khóc.
Nhưng
lại không có, Thời An chỉ ngẩng đầu lên ngước mắt nhìn cậu ấy, sau đó lại cúi
đầu xuống, trên mặt không cảm xúc, giống như toàn bộ cơ thể đã bị tê liệt.
Ngay
sau đó Giải Trình cảm nhận được nhịp đập của trái tim mà cậu ấy đã lâu ngày
không cảm nhận được.
Cơ
bắp trước ngực tựa như co rút kịch liệt, rõ ràng không phải là đau quá mức hay
gì nhưng khiến người ta thấy rất khó chịu.
Lần
đầu tiên Giải Trình bắt đầu hoài nghi chính mình, cậu ấy cảm thấy một số quyết
định và hành động của mình có vấn đề.
Có
lẽ cậu ấy nên làm gì đó để thay đổi, làm gì đó để có thể khiến Thời An vui vẻ.
Cậu
ấy lại ôm Thời An rời khỏi tòa nhà trường học cũ, đưa cậu về ký túc xá.
Cậu
ấy hiện nguyên hình với dáng vẻ của chính mình, có điều những học sinh của năm
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).