Lúc
trước khi Trác Thành đề cập đến chuyện kết hôn, anh nói rằng Giang Ảnh không phải
lo chuyện đám cưới, anh sẽ lo liệu mọi thứ.
Vì
vậy, sau khi xách túi lớn túi nhỏ đến thành phố H gặp cha mẹ, rồi thu xếp để
cha mẹ hai bên gặp nhau ăn tối, anh đã cố gắng hết sức tìm người thiết kế áo cưới
cho Giang Ảnh.
Anh
đã tìm kiếm thời trang cao cấp và các thiết kế thương hiệu độc lập, lại cho rằng
phong cách này quá phổ biến, chê phong cách đó quá trừu tượng, chọn tới chọn
lui vẫn không ưng ý cái nào. Anh đặc biệt dành thời gian tới các cửa hàng xem,
chọn các kiểu dáng trước mặt, tới tới lui lui cũng chỉ có vài kiểu dáng hoa tuyết
như vậy, không có kiểu nào làm anh hài lòng cả.
“Anh
không nghĩ những thứ này đều khá đẹp ư? Tất cả đều rất đẹp mà.” Giang Ảnh chỉ
vào danh mục thiết kế mà anh đặt hàng.
“Em
cũng nói là khá đẹp thôi mà.” Trác Thành lật xem album: “Không có cái nào làm
tôn lên vẻ đẹp của em, có thể làm cho hài lòng anh cả”.
Chậc…
Được rồi, Giang Ảnh chớp chớp mắt, Trác tổng thật sự rất nghiêm khắc.
“Đừng
lo lắng, ngày mai còn có một ít cửa hàng tới.” Trác Thành duỗi tay ôm cô lắc lắc:
“Nhất định phải có những cái tốt nhất, chúng ta từ từ chọn.”
“A…
được rồi.” Thực ra em cũng không lo lắng đâu, trong lòng Giang Ảnh nói.
Nhưng
nhìn anh chọn mua váy cưới thế này, tuy rằng bộ dáng của Trác Thành hết lần này
tới lần khác khiến Giang Ảnh chỉ muốn ôm trán thở dài, nhưng vẫn cảm thấy rất
an ủi.
“Vậy
thì em sẽ giao hết cho anh á”.
Nghiêng
mặt hôn lên trán anh một cái thật kêu, rồi lắc lư sang một bên khác ngồi, để mặc
anh lật giở bản thiết kế.
-
Trác
Thành miệt mài tìm mẫu thiết kế, cuối cùng một ngày cuối tuần cũng kéo giãn
lông mày luôn cau lại, khi nói chuyện với Giang Ảnh, có thể nói là vui mừng
khôn xiết.
“Có
một vài mẫu tốt, các mẫu vải nhỏ cũng đã được gửi đến, em xem mẫu nào ưng ý.
Trước tiên chúng ta chọn sợi chính, sau đó chọn các sợi nhỏ khác.”
Giang
Ảnh tiếp nhận bản thiết kế mới do Trác Thành giao cho, mở ra theo lời anh nói,
lật xem từng trang một.
Những
thiết kế lần này rõ ràng là chi tiết hơn nhiều so với những bức cô nhìn thấy lần
trước, có lẽ là bởi vì Trác Thành đã hài lòng với bản nháp đầu tiên nên muốn
đưa ra một phiên bản chi tiết hơn.
Các
mẫu vải trong bản thiết kế cũng đã được đặt xong. Ban đầu, Giang Ảnh nghĩ rằng
các mẫu vải mà Trác Thành nói đến là hàng may mặc đặt làm riêng hoặc loại vải
được sử dụng khi mua rèm cửa. Bên trong có rất nhiều loại vải với chất liệu và
màu sắc khác nhau, có thể thấy rằng, các chi tiết của vải cũng có thể sờ kỹ để
xem cảm giác như thế nào.
Nhưng
mẫu vải lần này cô nhìn thấy tinh tế đến không ngờ, có kích thước như sách ảnh
nhưng gần như có thể nói là thành phẩm, trừ một số trang trí do mẫu vải và thiết
kế có hạn, bản vẽ, phong cách và chất liệu được sử dụng khác nhau, hoàn toàn giống
với chiếc váy cưới trong hình.
“Wow…”
Giang Ảnh khẽ chạm vào ren trên tay áo của mẫu vải và các lớp sợi trong váy:
“Còn có thể làm một mẫu nhỏ như vậy sao, giống như váy búp bê Barbie vậy đó…”
“Thành
quả trước thời hạn.” Trác Thành nhìn Giang Ảnh đang chăm chú nhìn vào các mẫu
trong album, vẻ mặt như một c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.