Mặc dù cả hai người đều cảm thấy họ đến
trấn Lạc Hà trong vòng một ngày là đủ, nhưng khi về đến Homestay vẫn chuẩn bị
thu dọn hành lý đem theo, để đề phòng nếu cần phải qua đêm ở trấn Lạc Hà, mang
theo hành lý đến lúc đó cũng không đến mức lúng túng như thợ vụng mất kim.
Xe mà Tư Nguyên liên hệ một lát nữa sẽ
đến, Giang Ảnh tranh thủ thời gian sắp xếp quần áo và đồ dùng vệ sinh cá nhân,
trước khi đóng vali, cô vô thức sờ vào chiếc hộp nhỏ ở túi trong bên hông vali,
mấy hôm nay khi lấy đồ trong vali cô cũng làm động tác này.
Các góc của hộp được bo tròn và nhẵn,
chất liệu vải của túi trong vali, mềm mại chạm vào đầu ngón tay, cảm giác khi
chạm vào khiến lòng ta cảm thấy thoải mái không thể giải thích được.
Giang Ảnh nhìn ngón tay trống rỗng của
mình, nghĩ một lúc lại thấy không an tâm, bèn đưa tay mở khóa túi trong vali,
lấy chiếc hộp nhỏ ra.
Lấy túi xách của mình, nhét hộp nhỏ vào
túi ẩn bên trong tũi xách, bấm cúc, đưa tay vỗ nhẹ túi, yên tâm đặt túi sang
một bên, quay lại tiếp tục các động tác lúc trước, đóng nắp vali hành lý gọn
gàng.
-
Lúc đến trấn Lạc Hà, so với giờ hẹn với
trường học của trấn vẫn sớm hơn một tiếng.
Giang Ảnh đưa Tư Nguyên đi tìm một nhà
hàng trong trấn cô đã từng ăn trước đây, ung dung thong thả ăn cơm trưa, thấy
đã gần đến giờ, liền đi đến trường học thị trấn.
Người được liên hệ trước của trường học
đã đợi hai người bọn họ ở cổng trường, Giang Ảnh không ngạc nhiên khi nhìn thấy
cô giáo Tiểu La đồng nghiệp cũ của cô ở thôn Tiên Quả.
Khi bắt đầu dự án Giang Ảnh đã liên hệ
với cô Tiểu La, cô ấy cũng là một trong những giáo viên dạy cho lớp thí điểm
của trường THCS thị trấn trong học kỳ này, vừa hay lần này đến có thể nói
chuyện với cô ấy nhiều hơn về tình hình lớp thí điểm.
Sau khi hai bên gặp mặt và chào hỏi, họ
bước vào tòa nhà văn phòng của trường, Tư Nguyên nhìn môi trường của trường
học, có chút bất ngờ thì thầm với Giang Ảnh: “Điều kiện trường học ở thị trấn
hình như cũng không tệ lắm.”
“Đây là những tòa nhà mới, phải không?”
Giang Ảnh hiểu rõ: “Đây chắc là thầy Tạ bạn của Trác Thành tặng, anh ấy cũng là
đồng nghiệp của tớ ở thôn Tiên quả.”
Giang Ảnh nói xong cũng có chút cảm
thán: “Lúc trước, động tĩnh khi tặng rất lớn, lúc đó tớ chỉ chú ý đến trường
tiểu học trong thôn, trên trấn cũng chỉ để ý đến trường tiểu học, trường trung
học còn chưa đến xem qua. Bây giờ nhìn tòa nhà này thật sự không tệ, lúc đó làm
khó cho thầy Tạ phải chạy đi chạy về giữa thị trấn và thôn trong một thời
gian.”
Đang nói chuyện thì ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.