Cửa
sổ lớn sát đất trong phòng ngủ đóng chặt, ngăn lại gió tuyết đang tung bay
ngoài cửa sổ.
Trời
đã tối hẳn, ban đêm nhiệt độ thấp hơn, gió thổi cũng càng mạnh hơn, từng bông
tuyết lạnh giá cuốn thành vòng đập lên cửa sổ, thỉnh thoảng phát ra tiếng cạch
cạch.
Trên
cửa sổ thỉnh thoảng phát ra vài tiếng cạch cạch lanh lảnh rất nhỏ, thế nhưng âm
thanh trong phòng lại rất có quy luật, từng tiếng thở dốc cùng nức nở nghẹn
ngào trong bóng đêm, từng nhịp nhấp nhô lên xuống lộn xộn trầm thấp.
Mãi
cho đến khi những bông tuyết đập lên cửa sổ cũng đã mệt mỏi, trong phòng mới dần
an tĩnh trở lại.
Giang
Ảnh choáng váng, đầu óc nặng nề, mệt đến nỗi ngay cả một chút sức lực cuối cùng
cũng không còn.
Trong
phòng lại nóng giống như thiếu dưỡng khí, cô có cảm giác như một giây sau mình
sẽ ngủ luôn vậy.
Cơ
thể tuy đã mệt mỏi đến cực hạn, nhưng tinh thần lại cực kỳ tỉnh táo, tỉnh táo đến
nỗi cô không tự chủ được mà nghiêng mặt qua, chôn cả khuôn mặt vào trong gối.
Chuyện
hôm nay quả thực quá hoang đường.
Buổi
sáng cũng không tệ lắm, ăn sáng, đi tản bộ, thưởng trà, đến đỉnh núi xem hồ nước
nóng, sau đó quay về biệt thự nghỉ ngơi.
Sau
phút chốc ngắm nhìn tuyết rơi trên ban công lộ thiên, mọi thứ giống như đều
không thể kiểm soát được.
Không
khí mập mờ kiều diễm trong phòng ngủ vẫn chưa tản đi, đoạn ký ức không bị khống
chế sau khi từ ban công trở lại phòng ngủ hiện lên trong đầu, ngón tay Giang Ảnh
nắm lấy góc chăn, gương mặt vốn đã nóng hổi giờ càng thêm đỏ, kéo dài đến mang
tai.
“Em
vẫn ổn chứ?” Người ở phía sau bất ngờ kéo ra khiến cô không kịp phòng bị, lôi
cô từ trong gối ra, đưa một ly nước cho cô, “Uống chút đi, đừng để mất nước.”
Giang
Ảnh nhận lấy ly nước, tay vẫn còn có chút run, Trác Thành thấy thế dứt khoát cầm
ly nước trong tay để cô uống.
Thấy
cô thật sự quá mệt, cho cô uống nước xong để cốc xuống, lại một lần nữa kéo lấy
cô, ôm cô dính chặt vào trong ngực.
Giang
Ảnh lưng dán chặt lên ngực của anh, bị anh chặt chẽ ôm vào trong ngực, hơi thở
của anh lan tràn trên gáy cô, có một hồi run rẩy quen thuộc.
Giọng
anh trầm thấp mang theo chút áy náy, “Vốn dĩ đã đồng ý cùng em đi suối nước
nóng trên đỉnh núi. Ngày mai nhất định sẽ đi, nhé?”
Giang
Ảnh không đáp lời, Trác Thành cho rằng cô không vui, khẽ hôn lên trên cần cổ
cô, “Tuy không có đi hồ nước nóng lớn, nhưng không phải hôm nay chúng ta đã
ngâm hồ nhỏ trong nhà rồi sao?”
Anh
không nhắc tới thì thôi, nghe anh nhắc tới hồ nước nhỏ, Giang Ảnh không thể nhịn
được nữa cắn lên cánh tay anh một cái.
Hồ
nước nóng nhỏ ngoài sân thượng của biệt thự cũng là lộ thiên, cũng là dẫn từ mạch
suối nước nóng chính về.
Tại
hồ nước nóng nhỏ trên ban công mờ mịt ngắm tuyết, cũng là một trong những điều
đáng làm tại khu nghỉ dưỡng núi Linh Vu.
Buổi
sáng khi bọn ra ngoài đã treo tấm biển có thể vào dọn dẹp ở cửa phòng, khách sạn
cho người dọn dẹp sạch sẽ gian phòng một lần nữa, đồng thời cũng thay mới nước
trong hồ nước nóng, còn cẩn thận để bảng ghi chú ở bên cạnh.
Sau
khi quay về biệt thự, không lâu sau bọn họ lại quay về phòng ngủ, vì vậy nên cả
hai người đều không chú ý tới hồ nước nóng.
Chờ
tới xế chiều bọn họ mới ra khỏi phòng ngủ một lát, sau khi vội vàng ăn xong cơm
trưa mà phục vụ của khách sạn đưa tới, hồ nước nóng ở một góc giữa bầu trời đầy
tuyết mới thực sự khiến người khác chú ý.
Giang
Ảnh đã ngủ được một lát, tuy rằng toàn thân đều mất hết sức lực, bủn rủn khó
nói thành lời, nhưng ngược lại tinh thần không tệ.
Cho
nên khi Trác Thành đề nghị đi ngâm mình trong hồ nước nóng một lát, ngoài ngắm
tuyết còn có thể thư giãn, Giang Ảnh suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Sau
khi quyết định sẽ ngâm nước nóng, Giang Ảnh quay về phòng ngủ lấy áo tắm trong
rương hành lý.
Lúc
trước luôn ở trong phòng ngủ nên không để ý nhiều, bỗng nhiên từ bên ngoài đi
vào phòng ngủ, bầu không khí mờ ám trong phòng khiến cho người ta mơ màng cũng
hết sức rõ ràng, chăn ga cũng là một đống lộn xộn, Giang Ảnh liếc một cái rồi
thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa.
Vội
vàng thay xong áo tắm, Giang Ảnh nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ.
Áo
tắm kiểu dáng dài tay với quần đùi, loại sẫm màu, bảo thủ.
Thời
điểm Giang Ảnh mua áo tắm đã cân nhắc tới bây giờ là mùa đông, mặc dù nói trong
hồ nước nóng không lạnh, nhưng trước khi vào hồ nước nóng cũng lạnh, hơn nữa
khó tránh khỏi cùng Trác Thành ngâm ở một chỗ, chung quy lại là cô có chút ngượng
ngùng.(Hạt Tiêu x T Y T)
Cho
nên lúc trước cô không hề do dự lên mạng mua một bộ, mặc vào giống như có thể
trực tiếp đi tham gia cuộc thi bơi lội.
Khi
Giang Ảnh mặc bộ áo tắm này đi tới hồ nư ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.