“Vậy cậu cứu người ta, rồi người ta có
lấy thân báo đáp không?” Tư Nguyên hếch cằm, chớp chớp mắt nhìn Giang Ảnh,
Giang Ảnh cụp mắt, biểu tình không còn
lời gì để nói, “Cậu nghĩ cái gì vậy chứ.”
“Tớ cảm thấy anh ta đối xử với cậu rất
khác, ngày hôm qua tớ đã nhận ra. Trước đó khi nói chuyện ánh mắt đều như ghim
dao găm, lúc nhìn thấy cậu lại giống như tan ra.” Tư Nguyên nhớ lại cảnh tượng
ngày hôm qua, chắc như đinh đóng cột nói với Giang Ảnh.
“Không... Không đến mức đó chứ.” Giang
Ảnh bị lời miêu tả của Tư Nguyên khiến cho đứng ngồi không yên, “Có thể là bởi
vì hai bọn tớ có quen biết, dù sao tớ cũng đã cứu anh ấy, anh ấy cũng không thể
quá gay gắt.”
“Nói cũng đúng.” Tư Nguyên vươn tay
vuốt nhẹ cằm, suy tư nói, “Hơn nữa anh ta cũng là bạn của đồng nghiệp trước đây
của cậu, hai người cũng coi như là người quen.”
“Nhưng mà ngày hôm qua anh ta xuất hiện
ở trên hội nghị cũng thật đột ngột, bình thường anh ta sẽ không lộ diện. Có
phải anh ta biết cậu có tham gia nên mới đặc biết tới không nhỉ, chậc chậc
chậc, tớ thấy rất có thể nha.” Tư Nguyên đột nhiên nghĩ tới.
“Cái này thì cậu đúng là nghĩ quá nhiều
rồi.” Giang Ảnh cũng học theo cô ấy dùng ta nâng cằm, lắc lắc đầu, “Trước đó
anh ấy không biết mình sẽ đi.”
“Haizz, điều này không quan trọng.” Tư
Nguyên khoát tay, trực tiếp kết luận, “Dù sao thì anh ta cũng có ý tứ gì đó với
cậu.”
Tư Nguyên tạm dừng hai giây, cảm thấy
hình như có chút kỳ lạ. Bởi vì cô ấy phát hiện Giang Ảnh lại không hề phản bác,
Tư Nguyên mở to hai mắt nhìn Giang Ảnh, biểu tình của Giang Ảnh rất bình
thường, không hề thẹn thùng như trong tưởng tượng của cô ấy, cũng không hề muốn
giả vờ đẩy đưa.
Chỉ là hơi nhíu mày có chút mờ mịt,
dáng vẻ như là đang tự hỏi một vấn đề khó.
“Có chuyện gì sao? Dáng vẻ cậu sao lại
khó xử như vậy.”
“Không có chuyện gì cả, chỉ là mình cảm
thấy hình như...” Giang Ảnh cân nhắc từng câu từng chữ.
“Cậu thích anh ta sao?” Tư Nguyên trực
tiếp vào vấn đề.
“Cũng không xác định chắc chắn như
vậy.” Giang Ảnh dường như khó mở miệng, “Chỉ là...”
“Ừm, nói ra đi tớ phân tích giúp cậu.”
Tư Nguyên hướng dẫn từng bước.
Giang Ảnh nhắm mắt đưa chân nói, “Đêm
qua tớ nằm mơ thấy anh ấy.”
“Mơ thấy anh ta làm sao?”
“Nội dung cụ thể bí mật, được không.”
Tư Nguyên gật gật đầu, “Vậy chắc là cậu
đã thích anh ta rồi.”
Lại vui vẻ bổ sung nói, “Chúc mừng chúc
mừng, biển người mờ mịt, cậu lại có th� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.