Nói chuyện một lát, nhân viên phục vụ
đã mang đồ ăn lên.
Có người lại đây, Giang Ảnh không tiếp
tục nói chuyện, tạm dừng một chút, nhẹ giọng nói cảm ơn phục vụ.
Phục vụ nhanh chóng dọn đồ ăn lên, nói
mời dùng, rồi giống như trước nhẹ bước chân rời đi.
Có thể là mấy câu nói vừa rồi của Trác
Thành đã thuyết phục được cô, cũng có thể là bánh mì trong giỏ đan mây tỏa ra
mùi thơm ngọt ngào, Giang Ảnh yên lặng không tiếp tục chủ đề vừa rồi.
Trác Thành lấy hai hộp nhỏ phục vụ đặt
trên bàn, mở ra một cái cho cô xem.
Bên trong hộp gỗ nhỏ có một điếu xì gà,
trên điếu xì gà màu nâu còn khảm viền vàng.
“Đây là xì gà gan ngỗng của nhà hàng
này.” Trác Thành nói, “Em nếm thử xem, có thích hay không.” (xì gà gan ngỗng:
món làm bằng gan ngỗng và phần vỏ bên ngoài giòn được tạo hình như một điếu xì
gà)
Giang Ảnh cầm điếu xì gà, phát hiện nó
cũng khá nặng, bỏ vào trong miệng cắn một ngụm, phát hiện xì gà giòn tan, hương
vị xì gà tràn ngập ở chóp mũi.
Cô nhíu nhíu mày, sau đó nếm thử tới
gan ngỗng tinh tế, vào miệng lập tức tan ra, bên trong còn bỏ thêm dâu tươi
ngon, vừa tươi mát lại vừa chua ngọt.
Cô lại ăn một miếng, suy tư nhận xét,
“Ừm... Có chút... Kỳ lạ nhưng rất ngon.”
“Tôi cũng cảm thấy như vậy, cho nên tới
đây cho em nếm thử.” Trác Thành thả hộp gỗ xuống, những ngón tay lộ rõ khớp
xương buông hòm ra, đầu ngón tay gõ nhẹ ở trên mặt bàn.
Ánh mắt của Giang Ảnh theo tay anh dời
qua, sau khi nhìn vài lần vội vàng dời tầm mắt, lại cúi đầu chậm rãi ăn thêm
mấy miếng xì gà gan ngỗng.
Xì gà không lớn, ăn mấy miếng là đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.