Quận Chúa Kinh Hoa

Chương 71: Thất Tịch


9 tháng

trướctiếp

Từ Hoàng thượng, Thái hậu đến Lưu Diễm, Tề Vương, mỗi người đều lo lắng cho chuyện cả đời của Hứa Kinh Hoa, chỉ có bản thân nàng không hề bận lòng chút nào, mỗi ngày đều sống rất vui vẻ.

Hơn nữa, sau khi bước sang tháng bảy, nhiệt độ dần dần hạ xuống, tuy thời tiết vẫn còn nóng bức nhưng không quá khó chịu như trước nữa, Hứa Kinh Hoa có thể ra ngoài chơi nhiều hơn. Bình thường, nàng hết đọc sách lại viết chữ, còn phải viết thư cho Lưu Diễm và Tống Hoài Tín, rồi phải chơi cùng Thái hậu, nào có thời gian rảnh để nàng nghĩ tới mấy chuyện đâu đâu này.

Nháy mắt cái đã đến lễ Khất xảo Thất Tịch, vốn dĩ Tề Vương đã hứa với Hứa Kinh Hoa sẽ dẫn nàng đi dạo chợ Khất Xảo* trong thành, không ngờ sáng sớm thức dậy, Tề Vương phi lại thấy không được khoẻ. Tề Vương cho người tới báo rằng mình muốn ở cạnh Vương phi, nếu Hứa Kinh Hoa muốn tự đi chơi thì nhớ mang theo nhiều tùy tùng, chơi xong phải về sớm.

(*Chợ Khất Xảo: chỉ mở vào đầu tháng bảy, bán những món đồ thủ công tinh xảo.)

Hứa Kinh Hoa nghe nói thím không khỏe, mà bản thân có muốn ra ngoài cũng không thể tự mình đi được, nàng bèn nói muốn đi thăm Tề Vương phi.

“Con chờ một chút.” Thái hậu ngăn nàng lại rồi sai ma ma đến viện Kết Khởi.

Ma ma kia đi một lúc mới trở về: “Nương nương, quận chúa cứ an tâm, không có chuyện gì lớn. Kì hành kinh của vương phi đến rồi, nàng đau bụng không thể chịu được nên Vương gia ở cạnh để chăm sóc.”

Thái Hậu thấy Hứa Kinh Hoa nghe không hiểu, bèn giải thích: “Chính là đến kỳ kinh nguyệt đó, lần trước Miêu Miêu cũng có. Có người có thể chất yếu và lạnh, đến tháng sẽ bị đau bụng khó chịu, nhưng cũng chỉ kéo dài một hai ngày là ổn rồi.”

“Đau như vậy thì có cách nào không ạ?” Hứa Kinh Hoa còn chưa tới kỳ đầu tiên nên không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

Thái hậu nói: “Chỉ có thể từ từ điều trị thôi.” Rồi bà hỏi ma ma kia: “Thái y đến khám chưa?”

“Vương phi không cho gọi thái y.” Ma ma hơi do dự, sau đó bà nhớ tới hiện giờ nương nương cũng không kiêng dè quận chúa, có chuyện gì cũng nói với nàng, bèn tiếp lời: “Lại không mang thai nên nàng thấy không vui.”

Hứa Kinh Hoa lộ ra vẻ khó hiểu,Thái hậu nhìn thấy thì liền giải thích: “Con gái chúng ta đều có kinh nguyệt, trừ khi đến tuổi của ta, còn không thì sẽ không dừng lại, mỗi tháng đều sẽ có. Lần trước ta có nói qua với con rồi đó, nếu như mang thai thì tạm thời kinh nguyệt sẽ không đến.”

Nói ngược lại chính là, kinh nguyệt đến rồi thì có nghĩa là không mang thai.

Thật ra, Thái hậu vừa nghe ma ma nói là kỳ kinh tới cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng chuyện sinh con còn phải xem ý trời, có gấp cũng vô dụng, bà bèn nói: “Cái này thì có gì mà không vui? Hai đứa nó vẫn còn trẻ, ta cũng không thúc giục, cứ thong thả đi.”

Ma ma nói: “Lúc lão nô xin lui về, Ngọc Lan bên cạnh Vương phi nói nhỏ cho lão nô biết rằng Hoàng thượng đã lên tiếng, nếu đến mùa thu mà Vương phi còn chưa có tin vui thì sẽ ban cho Vương gia vài vị mỹ nhân…”

“Còn có chuyện này? Sao ta không biết?” Thái hậu nhíu mày.

Hứa Kinh Hoa ở bên cạnh nghe thấy, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Thái tử điện hạ cũng có nói qua một việc, nhưng hắn chỉ nói là Hoàng thượng giục thúc thúc mau sinh cho ngài một đứa cháu nhỏ, không đề cập đến chuyện gì khác.”

Ma ma kia cẩn thận nói: “Ngọc Lan bảo rằng Hoàng thượng nói những lời này trước k

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp