Quận Chúa Kinh Hoa

Chương 70: Nhất Kiến Chung Tình


1 năm

trướctiếp

Lưu Phương viện có một khu xích đu lớn, phía trên treo song song ba cái xích đu, đại công chúa từ xa nhìn thấy liền muốn chạy tới đó chơi, Tứ hoàng tử cũng không kiềm chế được, làm một người anh tốt, Lưu Diễm đương nhiên sẽ không ngăn cản, còn cẩn thận phân công người chuyên môn chăm sóc cho hai đứa trẻ.

Lưu Du bất đắc dĩ đi theo muội muội ruột của mình chơi xích đu, nhưng ánh mắt lại không chịu rời khỏi người Hứa Kinh Hoa và Lưu Diễm.

Hai người kia đang bận cười cười nói nói, nháy mắt qua lại, chú tâm đến mức quên hết thế giới xung quanh.

Hứa Kinh Hoa nhìn Lưu Diễm, cằm hướng về phía xích đu một chút, Lưu Diễm lắc đầu, khẽ quay mặt nhìn sang chỗ khác.

Hứa Kinh Hoa liền cười tủm tỉm ngồi xuống chiếc ghế gần đó—— theo nàng thấy, ý nghĩa của màn nháy mắt vừa rồi của nàng cùng Lưu Diễm là như này:

"Không phải ngài cũng thích chơi xích đu sao? Đi đi."

“Không đi, muội muội và đệ đệ của ta đều ở đây, ta xấu hổ lắm."

Lưu Diễm cũng đi theo nàng, ngồi xuống ghế nội thị mang tới —— theo hắn, vừa rồi hắn và Hứa Kinh Hoa nói chuyện lại là như thế này:

"Ngài có muốn cùng chơi với ta không?"

"Không được, để cho bọn họ chơi đi, chúng ta cứ ở đây nói chuyện tán gẫu cũng đủ rồi."

Lưu Du nhìn thấy hai người nháy mắt ẩn ý, lại cho rằng:

"Ta cũng muốn chơi xích đu."

"Đừng đi, để cho bọn họ chơi đi, chúng ta nói chuyện riêng với nhau."

Cho nên sau khi nhìn thấy bọn họ ngồi xuống, Lưu Du nhịn không được cất tiếng gọi Hứa Kinh Hoa: "Nghi Dương, lại đây chơi xích đu đi, còn có một chỗ trống này!”

Ai cũng không nghĩ tới Nhị điện hạ lại nói ra câu như vậy, nhất thời đều kinh ngạc nhìn qua, ngay cả Hứa Kinh Hoa cũng ngẩn người, nàng gượng gạo trả lời: "Ta ngày nào cũng chơi đến mức chán luôn rồi, các người cứ chơi đi.”

Tứ hoàng tử vừa mới đứng trên xích đu thiếu chút nữa cười phá lên, vẫn là Tam hoàng tử nhanh tay lẹ mắt, nói một câu: "Nắm chặt vào!" Liền vịn lưng hắn, đẩy xích đu bay thật cao.

Tứ hoàng tử thoải mái cười to, la hét: "Cao hơn một chút đi!”

Nhị hoàng tử điện hạ mang đến bầu không khí xấu hổ, rốt cục tự tìm cho mình một cái hố để chui xuống, không dám lên tiếng nữa.

"Nghe nói Hoàng Thượng cùng Quý phi nương nương làm lành rồi?" Hứa Kinh Hoa lặng lẽ hỏi Lưu Diễm.

Lưu Diễm gật đầu, nhưng cũng không muốn nói nhiều về chuyện này.

"Hoàng Tổ mẫu nói chuyện này cũng không có gì lạ, Quý phi nương nương dù sao cũng hầu hạ Hoàng Thượng mười lăm năm, còn sinh ra nhị hoàng tử cùng đại công chúa, Hoàng Thượng chẳng qua là niệm tình cũ thôi."

"Ta biết."

"Cao Mục cũng giống như vậy đó."

Lưu Diễm nhịn không được cười rộ lên: "Muội là sợ ta không vui nên mới đang an ủi ta sao?”

Hứa Kinh Hoa nhanh chóng lắc đầu: "Không có không có." Lại nhỏ giọng nói: “Chỉ là ta cảm thấy, lần này hình như người cực kì không vui..."

"Ừm." Tuy rằng không quen, nhưng Lưu Diễm cảm thấy đối với nàng không có gì để che giấu liền nói: "Khi ta còn bé, nàng ta thường ở trước mặt ta khoe khoang phụ hoàng yêu thương, chiều chuộng Lưu Du như thế nào.”

"Như vậy cũng quá xấu xa rồi đó?"

Ở trước mặt một đứa nhỏ không có mẹ lại không sống cùng cha, nói cha hắn yêu thương em trai của mình đến cỡ nào, quả thực rất ác độc!

“Chẳng qua là tính tình người tốt, đổi lại là ta, nhất định phải tìm cơ hội đánh Nhị điện hạ một trận!”

Lưu Diễm mỉm cười: "Ta cũng từng nghĩ về chuyện đó, nhưng không tìm thấy cơ hội. Nhưng mà sau đó ta liền nghĩ thông suốt, loại xấu xa này thể hiện rõ ràng ra bên ngoài này, bản chất là ngu xuẩn, cũng không quan trọng, so với những kẻ khẩu phật tâm xà kia còn tốt hơn một chút.”

"Tổ mẫu cũng nói với ta như vậy." Hứa Kinh Hoa thuật lại lời của Thái hậu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp